Toàn bộ màn hình vô tuyến trong thành phố T bị gây nhiễu, nhưng vì sơ suất của Đường Vân Thanh, mà lan rộng đến phạm vi toàn bộ màn hình khắp quốc tế.
Tiếng ***** ***** của phụ nữ cùng bốn người đàn ông tạo thành bộ phim AV chân thực. Ngay lúc Vân Thanh đang cười ngây dại với Mạc Thất Uông thì cô ta giật mình dừng lại. Tiếng ***** kia, đâu phải của Trình Song Song, hơn nữa còn rất quen tai.
Đường Vân Thanh cứng đờ người, từ từ quay lại nhìn vào màn hình máy tính. Là cô ta và bốn người đàn ông hôm nọ, đang giao lưu thân thể rất cuồng nhiệt. Không những vậy, Đường Vân Thanh còn tình nguyện bú *****, một lúc đón nhận hai người đàn ông tiến vào *****. Cô ta không tin vào mắt mình, đây là chuyện gì?!
Mạc Thất Uông nhìn người phụ nữ ngông cuồng trước mặt, lắc đầu, đồ phụ nữ ngu dốt. Hắn liếc vào phạm vi chia sẻ vô tuyến, là phạm vi quốc tế. Thất Uông thở dài, cô ta điên rồi!
“- Không ngờ Đường đại tiểu thư lại thích chơi five-some nha.” – Mạc Thất Uông nhếch môi khinh bỉ.
“- Không phải, không phải tôi!”
Đường Vân Thanh liên tục lắc đầu, khóc tru tréo, đầu tóc bù xù. Thất Uông đi đến, “tiện tay” cầm một cái kéo, cắt chiếc váy trên người cô ta ra, đưa tay xuống sờ *****:
“- Nha, rất ẩm ướt!” – Thất Uông xách người Đường Vân Thanh lên, mở giá sách đi vào phòng nghỉ.
Đường Vân Thanh bị trói chân tay theo bốn góc giường, thân thể *****. Thất Uông mở tủ đồ ra, đem ra nhiều thứ đồ màu sắc bắt mắt:
“- Để tôi giúp cô nào.”
Mạc Thất Uông cầm lên một chiếc ***** có gai, kích cỡ lớn, bật chế độ mạnh nhất. Đem ngón tay tách hai phiến ***** ra, hắn thẳng tay đâm mạnh chiếc *****-toy vào bên trong làm Vân Thanh hét thảm một tiếng:
“- Á!”
Ban đầu Vân Thanh còn kháng cự, kêu la oai oái:
“- Không, không muốn!”
Nhưng chiếc *****-toy rung quay rất mạnh, cô ta không còn kêu la nữa, mà ***** *****:
“- A… Ân, ô a…”
“- Xem ra thân thể cô còn thành thật hơn đấy.” – Thất Uông đem máy quay đa chiều đặt xuống, hài lòng nhìn.