Chương 94: Muốn đối đầu với tôi sao?
Vệ sĩ đương nhiên sẽ không nói những điều
này với cô.
“Thả tôi ra đi” Đào Anh Thy cố gắng dùng hết
sức lực của mình.
bài bản được kia chứ?
“Các người… Tôi muốn gặp Tư Hải Minh!” Đào
Anh Thy tức giận đến mất đi cả lý trí.
Đào Anh Thy dường như nhớ ra vẫn còn có.
quản gia nên liền cầu xin quản gia: “Ông cho tôi ra
quyền sở hữu riêng của anh ta mà.”
Hải Minh có dặn rõ là không thế để cô ra ngoài.”
đầy đủ dinh dưỡng, cô tức giận đi tới rồi cứ thế
mà lật úp bữa ăn sáng lại: ‘Nếu ông không cho tôi
ra ngoài, tôi sẽ cứ thế chết đói là được”
“Đừng đóng cửa lại” Đào Anh Thy vội vàng
chạy tới
Nhưng cô chưa kịp chạy đến thì cánh cửa đã
đóng sập lại ngay trước mắt.
Đào Anh Thy bước đến ghế sô pha, nhìn đống
lại càng không đả động đến
Khi Tư Hải Minh quay về Minh Uyển, anh hỏi
Đào Anh Thy bị giam một ngày, không ăn
không uống gì, nhất định là có cảm giác đói bụng
Nhưng để có thể đối đầu với Tư Hải Minh, cô có thể nhịn được.
Đã một ngày rồi cô không về nhà, sáu bé con
không? Nghĩ đến đây, cô cảm thấy lo lắng khủng
khiếp, cho nên càng phải nhanh chóng rời khỏi
nơi này.
Ai biết được răng ngày hôm sau, thậm chí
không có một người nào đưa đồ ăn đến
Anh có ý gì đây? Nhất định là không cho cô ăn nữa sao?
vậy, không có động tĩnh gì
hận trong lòng anh không còn nơi nào để có thể
trút bỏ được hay sao?
Đào Anh Thy bước tới đập cửa: “Có ai không?”
Không có ai trả lời cô, cô biết bên ngoài có vệ
không còn chút sức lực nào nên trượt ngã, ngồi
trên mặt đất.
Cô gục đầu gục xuống gối, ánh mắt trở nên yếu ớt
Hai ngày rồi cô không bỏ gì vào bụng nên có
chút chịu đựng không nỗi nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
khi nhận được sự cho phép thì ông mới đẩy cửa
bước vào.
Bầu không khí bên trong nghiêm túc và vẳng lặng, người đàn ông ngồi sau bàn làm việc trầm
lắng nhưng đầy uy lực.
Chương 94: Muốn đối đầu với tôi sao?
Vệ sĩ đương nhiên sẽ không nói những điều
này với cô.
“Thả tôi ra đi” Đào Anh Thy cố gắng dùng hết
sức lực của mình.
bài bản được kia chứ?
“Các người… Tôi muốn gặp Tư Hải Minh!” Đào
Anh Thy tức giận đến mất đi cả lý trí.
Đào Anh Thy dường như nhớ ra vẫn còn có.
quản gia nên liền cầu xin quản gia: “Ông cho tôi ra
quyền sở hữu riêng của anh ta mà.”
Hải Minh có dặn rõ là không thế để cô ra ngoài.”
đầy đủ dinh dưỡng, cô tức giận đi tới rồi cứ thế
mà lật úp bữa ăn sáng lại: ‘Nếu ông không cho tôi
ra ngoài, tôi sẽ cứ thế chết đói là được”
“Đừng đóng cửa lại” Đào Anh Thy vội vàng
chạy tới
Nhưng cô chưa kịp chạy đến thì cánh cửa đã
đóng sập lại ngay trước mắt.
Đào Anh Thy bước đến ghế sô pha, nhìn đống
lại càng không đả động đến
Khi Tư Hải Minh quay về Minh Uyển, anh hỏi
Đào Anh Thy bị giam một ngày, không ăn
không uống gì, nhất định là có cảm giác đói bụng
Nhưng để có thể đối đầu với Tư Hải Minh, cô có thể nhịn được.
Đã một ngày rồi cô không về nhà, sáu bé con
không? Nghĩ đến đây, cô cảm thấy lo lắng khủng
khiếp, cho nên càng phải nhanh chóng rời khỏi
nơi này.
Ai biết được răng ngày hôm sau, thậm chí
không có một người nào đưa đồ ăn đến
Anh có ý gì đây? Nhất định là không cho cô ăn nữa sao?
vậy, không có động tĩnh gì
hận trong lòng anh không còn nơi nào để có thể
trút bỏ được hay sao?
Đào Anh Thy bước tới đập cửa: “Có ai không?”
Không có ai trả lời cô, cô biết bên ngoài có vệ
không còn chút sức lực nào nên trượt ngã, ngồi
trên mặt đất.
Cô gục đầu gục xuống gối, ánh mắt trở nên yếu ớt
Hai ngày rồi cô không bỏ gì vào bụng nên có
chút chịu đựng không nỗi nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
khi nhận được sự cho phép thì ông mới đẩy cửa
bước vào.
Bầu không khí bên trong nghiêm túc và vẳng lặng, người đàn ông ngồi sau bàn làm việc trầm
lắng nhưng đầy uy lực.