Minh Tiá»u Kiá»u cảm thấy Minh Hoà i VÄn không á»n lắm, cô lo lắng nhìn em trai, nhưng cÅ©ng ngại là m gì Äó trưá»c mặt má»i ngưá»i cho nên cô không là m gì cả.
Ãng cụ Minh xanh mặt, nhìn hai Äứa cháu Äứng trưá»c mặt, không nói ÄÆ°á»£c gì cả.
Ãng cụ không nói lá»i nà o, thì vẫn có ngưá»i thay ông nói chuyá»n.
Bác gái cả nhìn thoáng qua ông cụ, rá»i lại nhìn hai chá» em Minh Tiá»u Kiá»u: âTiá»u VÄn, Äứa nhá» nà y quá xúc Äá»ng rá»i, sao lại không nói chuyá»n trưá»c, vì sao cứ phải Äá»ng tay Äá»ng chân? Còn Tiá»u Kiá»u nữa, Tiá»u VÄn còn nhá» chưa hiá»u chuyá»n, cháu lá»n hÆ¡n nó, che giấu cho nó không phải là tá»t cho nó mà là hại nó.â
Trong lòng Minh Tiá»u Kiá»u xem thưá»ng Äám ngưá»i nà y, quả nhiên là cùng má»t giuá»c, nghe ÄÆ°á»£c mấy câu Äã thấy ngứa lá» tai rá»i.
Không giá»ng như con cá»§a bác ta, Minh Cảnh Thà nh, Äừng nhìn bá» dáng vây giá» cá»§a anh ta, trong ngà nh là m không tá»i, tiá»n Äá» vô lượng, trưá»c kia khi còn Äi há»c, trên Äầu anh ta có Äá»§ má»i loại mà u.
Äánh nhau cÅ©ng như cÆ¡m bữa, có chuyá»n gì là Äá»i ngay mà u tóc khác.
Há»c táºp cÅ©ng không ÄÆ°á»£c, luôn xếp từ dưá»i lên.
Sao lúc Äó không thấy bác gái chÃnh nghÄ©a nhá»?
Bá»i vì Minh Cảnh Thà nh là cháu trai cả, ông cụ Minh kỳ vá»ng rất nhiá»u và o anh ta, nhưng mà anh ta không nên ngưá»i, không Ãt lần ông cụ tức giáºn lên anh ta.
Ãi, khi ấy bác gái Äứng trưá»c mặt anh há» cá»§a cô, khóc lóc rá»i nói cái gì Äấy?
Ba, Cảnh Thà nh vẫn còn nhá».
Haha, bá»i vì há»c hà nh không tá»t, nên không cho anh ta thi Äại há»c, mà Äi du há»c nưá»c ngoà i.
Tiêu chuẩn Än chÆ¡i trác táng cÅ©ng khác, sau khi tá»t nghiá»p vá» nưá»c, mãi tá»i nÄm hai mươi sáu tuá»i, kết hôn xong, anh ta má»i Äứng Äắn hÆ¡n trưá»c.
Khi ấy, ông anh há» hai mươi sáu tuá»i trong miá»ng cá»§a bác gái vẫn là má»t Äứa nhá»!
Hiá»n tại cô hai mươi má»t tuá»i, còn Äang phải gánh vác trách nhiá»m to lá»n.
Tháºt muá»n trêu chá»c bác gái ngay lúc Äó.
Trong lòng cô suy nghÄ© như váºy, nhưng mấy nÄm nay cô Äã sá»m buông bá» rá»i, cô nhìn má»i ngưá»i rá»i trưng ra nụ cưá»i mang theo má»t chút áy náy và há»i háºn, nhẹ nhà ng nói: âCháu và Tiá»u VÄn biết sai rá»i ạ, cháu xin lá»i.â
Sau Äó, cô thúc giục em trai: âMau giải thÃch Äi.â
Minh Hoà i VÄn thấy sắc mặt ông cụ Minh lạnh lùng, trong ánh mắt mang Äầy sá»± tức giáºn, Äá»i mặt vá»i tình cảnh bất công nà y, cÆ¡ há» phải kiá»m chế cÆ¡n tức giáºn cá»§a bản thân.
Trưá»c kia cáºu chưa từng tham gia và o buá»i há»p mặt gia Äình thế nà y.
Cáºu vẫn luôn ngoan ngoãn há»c táºp, thà nh tÃch lại không tá»i, lại nghe nói ông ná»i không thÃch mình nên cáºu có rất Ãt cÆ¡ há»i xuất hiá»n trưá»c mặt ông.
Tháºt ra cáºu Äã từng gặp qua loại chuyá»n như thế nà y, nhưng lần nà o Minh Tiá»u Kiá»u cÅ©ng không cho cáºu chen miá»ng và o, chá» cho cáºu Äứng má»t bên xem, tháºm chà còn kéo theo cáºu ra ngoà i.
Mà bây giá», rá»t cuá»c cáºu cÅ©ng hiá»u, thì ra lúc Äá»i mặt vá»i viá»c bất công thì tâm trạng sẽ thế nà y.
Trong lòng như có má»t con rắn Äá»c Äang nằm ấp trứng, lá»n lên, uá»n quanh, dùng ánh mắt tà n khá»c, hèn má»n nhìn anh ta.
Xem Äi, anh ta sẽ chá»u Äá»±ng ác tâm nà y ÄÆ°á»£c bao lâu?
Nhìn thấy Äôi mắt lạnh lùng hay Äôi mắt trà o phúng cá»§a Äá»i phương, anh ta Äá»nh nhẫn nhục chá»u Äá»±ng tất cả sao?
Äang lúc cáºu chuẩn bá» phản công, thì bà n tay cáºu bá» nắm chặt.
Chá» gái Äang nhìn cáºu.
Ãnh mắt cá»§a cô có lo lắng, có an á»§i, cÅ©ng có phần bất Äắc dÄ©.
Minh Hoà i VÄn rưng rưng Äôi môi.
Ãng cụ Minh bá»ng nhiên cưá»i má»t tiếng: âNhư thế nà y là Äang bất mãn vá»i ta Äấy à . Nhưng các cháu nói xem, ta là ông ná»i, là m sao có thá» xin lá»i ÄÆ°á»£c.â
Minh Hoà i VÄn cà ng chần chừ thì lại cà ng chá»c giáºn ông cụ Minh, cáºu nhóc nhìn ông ná»i, bá»ng nhiên phát hiá»n ra ánh mắt kia tháºt Äá»c ác.
Hèn má»n và trà o phúng.
Giá» khắc nà y, Äiên cuá»ng bao phá»§ ná»i tâm cáºu, cáºu dùng lá»±c tách khá»i bà n tay cá»§a Minh Tiá»u Kiá»u, cưá»i châm biếm: âÃng là m ngưá»i khác thất vá»ng quá Äấy. Dù sao ngưá»i Äúng luôn là ông, ngưá»i sai luôn là chúng cháu.â
Không ai nghÄ© tá»i cáºu nhóc lại dám cả gan nói thẳng như váºy.
Minh ChÃnh Trà quá sợ hãi, Äầu tiên là hô má»t tiếng Tiá»u VÄn, sau Äó khuôn mặt tái nhợt nhìn ông cụ Minh, chân tay luá»ng cuá»ng nói: âBa, Tiá»u VÄn còn nhá», không hiá»u chuyá»nâ¦â¦â¦â
âTa thấy nó không nhá» Äâu.â Ãng cụ Minh run rẩy Äứng lên, chá» thẳng mặt Minh Hoà i VÄn, rá»i lại chá» Minh Tiá»u Kiá»u và Minh ChÃnh TrÃ: âMấy ngưá»i Äá»u là nghiá»t tá», muá»n tức chết ta Äây mà !â
Lý Hân vá»i và ng tiến lên Äỡ ông cụ ngá»i xuá»ng, không ngừng trấn an: âBa, ba Äừng nóng, ảnh hưá»ng Äến bản thân không tá»t cho sức khá»e Äâu ạâ¦â¦â¦.â
Và i ngưá»i theo sau tiến tá»i an á»§i.
Bá»i vì Minh Hoà i VÄn là con cháu, cÅ©ng không phạm phải tá»i lá»n gì, cho nên má»i ngưá»i Äá»u Äã Äi là m, á» nhà không có nhiá»u ngưá»i lắm.
Minh Tiá»u Kiá»u nhìn má»i ngưá»i chạy tá»i vây quanh ông ná»i, thì cô lại nắm tay em trai má»t lần nữa.
Minh Hoà i VÄn nhìn cô, nặn ra má»t nụ cưá»i nhìn còn khó coi hÆ¡n cả khóc: âChá», chúng ta Äi thôi.â
Minh Tiá»u Kiá»u im lặng và i giây, sau Äó kiên Äá»nh nói: âMuá»n Äi thì Äi, nhưng em nghÄ© Äây là viá»c tá»t sao? Em có biết rá»i khá»i Äây tức là gì không?â
âEm biết.â Minh Hoà i VÄn nói: âNÆ¡i nà y và em sẽ không còn quan há» gì nữa.â
Hai chá» em nói nhá» vá»i nhau, Minh ChÃnh Trà vừa lúc Äi tá»i nghe ÄÆ°á»£c câu nói nà y, láºp tức ngÄn cản: âHai Äứa là m cái gì váºy?â
Ãng sá»t ruá»t, nói vá»i Minh Hoà i VÄn: âTiá»u VÄn, ba biết con Äã chá»u oan uá»ng, nhưngâ¦.má»i viá»c không ÄÆ¡n giản thế Äâu, con Äừng xúc Äá»ng.â
Minh Hoà i VÄn thấy ông không há» che giấu lo lắng, cưá»i nhạt má»t cái: âBa, ba mãi mãi chá» nói ÄÆ°á»£c câu nà y, nhưng thế thì ÄÆ°á»£c gì chứ?â
Minh ChÃnh Trà ngá» ngưá»i.
Cáºu nhóc nhìn ba, rá»i lại nhìn khuôn mặt cá»§a Hứa TÄ©nh Lâm, rá»i lại nhìn thấy Minh Cảnh Hoằng Äang rúc trong lá»ng ngá»±c bà ta, cuá»i cùng không nhìn nữa, nói: âCon cùng chá» Äi rá»i, ba ngưá»i má»t nhà hòa thuáºn vá»i nhau không phải sẽ tá»t sao? Hai chúng con Äi rá»i không khà sẽ bá»t ngá»t ngạt.â
âà con là gì?â
Minh ChÃnh Trà bá»ng nâng cao âm lượng, vẻ mặt không thá» tin ná»i nhìn con trai mình.
Minh Hoà i VÄn lạnh lùng Äáp trả: âCon nói cái gì, không phải trong lòng ba rõ rà ng rá»i sao, dù sao con cÅ©ng chá» là sá»± trói buá»c, sau nà y ba có con trai má»i không phải Äã bá» mặc tất cả hay sao?â
âBa Äâu có?â Thân thá» Minh ChÃnh Trà gần như Äá» vỡ, may mắn Minh Tiá»u Kiá»u ká»p thá»i Äỡ ÄÆ°á»£c.
Cô nhìn Minh Hoà i VÄn: âTiá»u VÄn, Äừng nói nữa, chá» biết em tức giáºn, nhưng viá»c Äó không liên quan tá»i ba, em Äừng trút giáºn lên ông ấy.â
Minh Hoà i VÄn: âNhư thế nà o là không liên quan? ChÃnh ba Äã khiến cho cuá»c sá»ng há»ng bét, bảo vá» mình không ÄÆ°á»£c, bảo vá» con mình cÅ©ng không xong, ông ấy không phải là má»t ngưá»i ba tá»t, cÅ©ng không phải má»t ngưá»i Äà n ông tá»t, cá» tình lừa mình dá»i ngưá»i, cuá»c sá»ng hiá»n tạiâ¦â¦..â
âTiá»u VÄn.â
Minh Tiá»u Kiá»u cảm nháºn ÄÆ°á»£c thân thá» Äang run rẩy cá»§a Minh ChÃnh TrÃ, cô không nhẫn tâm.
Ãng không Äá»§ mạnh mẽ, tÃnh tình yếu Äuá»i, không có ý kiến cá»§a riêng mình, luôn bá» ngưá»i ta dắt mÅ©i.
Nhưng chuyá»n nà y không thá» cho qua ÄÆ°á»£c, cái tình nà y cá»§a ông cÅ©ng tháºt sá»± hại ngưá»i.
Sắc mặt Minh ChÃnh Trà trắng bá»ch, Äôi môi run lẩy bẩy, cái gì cÅ©ng không nói nên lá»i.
Äá»ng tÄ©nh bên nà y Äã sá»m hấp dẫn Äám ngưá»i bên kia, ông cụ Minh nghe tá»i Äó, cưá»i khẩy má»t cái âQuả nhiên là không có giáo dục.â
Minh Hoà i VÄn nắm chặt tay, gân xanh ná»i lên, trong mắt cáºu nhóc chứa Äầy tức giáºn.
âCháu không có giáo dục? Các ngưá»i không nghÄ© các ngưá»i là m ngưá»i lá»n kiá»u gì? Suy cho cùng, trong lòng các ngưá»i, hai chá» em cháu là những con ngưá»i thấp kém, không xứng Äáng ÄÆ°á»£c các ngưá»i quan tâm, các ngưá»i có xứng Äáng là ngưá»i thân không, có xứng Äáng là ông ná»i không? Các ngưá»i chá» nghÄ© tá»i mình thôi.â
âLà m loạn Äấy à .â
Ãng cụ Minh vá»n tay lên ngưá»i Äứng bên cạnh Mình, kháºp khiá» ng Äi tá»i trưá»c mặt Minh Hoà i VÄn, nhìn Äứa cháu cao hÆ¡n mình, ánh mắt cà ng thêm Äá»c Äá»a: âCháu là cái gì mà dám nói chuyá»n như thế?â
Trong lòng Minh Hoà i VÄn lạnh lẽo như Bắc cá»±c: âá» trong mắt ông, cháu có là cái gì Äâu, không phải sao?â
Ãng cụ Minh giÆ¡ tay lên, toan Äánh cáºu nhóc.
Minh Tiá»u Kiá»u nhanh tay kéo em trai mình lại.
Cô biết, lần nà y không thá» cứu vãn ÄÆ°á»£c nữa rá»i.
Ãng cụ Minh sao có thá» dá» dà ng tha thứ cho má»t cháu ngá» nghá»ch như thế?
Có lẽ nếu Minh Hoà i VÄn quỳ xuá»ng xin lá»i thì má»i chuyá»n có thá» cứu vãn, nhưng thằng bé sẽ không là m thế, mà cô cÅ©ng không là m ÄÆ°á»£c.
Từ trưá»c Äến nay, má»i lần xảy ra chuyá»n, cô Äá»u ôm háºn vá» mình, chá» ngà y ÄÆ°á»£c phát há»a.
Mà không phải bây giá» em trai Äang trút giáºn há» cô hay sao?
Miá» n cưỡng cưá»i vui, ná»i bá» vỡ nát.
Cô hÃt sâu má»t hÆ¡i, ÄÆ°a Minh ChÃnh Trà cho Hứa TÄ©nh Lâm, nhìn bà ta, vá»n dÄ© muá»n nói bà ta vá» sau hãy chÄm sóc ông.
NghÄ© lại cảm thấy không cần thiết, bá»n há» là vợ chá»ng, quan há» vẫn còn thân thiết.
Cô kéo em trai lại, trá»nh trá»ng cúi Äầu chà o ông ná»i.
Ãng cụ Minh cưá»i lạnh lùng: âCô cho là là m như thế tôi sẽ tha thứ cho cô?â
Minh Tiá»u Kiá»u nói: âKhông cần tha thứ, cháu và Tiá»u VÄn cÅ©ng không muá»n tha thứ cho ông.â
Mặt mÅ©i ông cụ Minh cứng Äá», ánh mắt cà ng trá» nên thâm hiá»m.
Minh Tiá»u Kiá»u bình tÄ©nh nói: âChuyá»n hôm nay thà nh ra như thế nà y, cháu nghÄ© trong lòng ông Äã có trách nhiá»m rất lá»n, dù sao mấy nÄm nay cuá»c sá»ng cá»§a cháu vá»i Tiá»u VÄn á» Äây không phải ông không biết, chá» là cháu không muá»n nói ra, nếu như ông cảm thấy chúng cháu là m xấu mặt mÅ©i gia Äình, váºy thì chúng cháu sẽ Äi, từ nay sẽ không còn chuyá»n gì nữa.â
Nói xong câu Äó, cô kéo Minh Hoà i VÄn ra ngoà i.
PhÃa sau, ông cụ Minh ra sức gà o thét: âÄi rá»i thì Äừng có trá» vá»! Cho dù có quỳ xuá»ng cầu xin ta cÅ©ng không Äá»ng ý!â
Minh Hoà i VÄn muá»n quay Äầu mắng, lại bá» Minh Tiá»u Kiá»u dùng sức kéo Äi, hai chá» em lảo Äảo, chá» có thá» tiếp tục Äi vá» phÃa trưá»c.â
Äã không còn ÄÆ°á»ng lui rá»i, cho dù con ÄÆ°á»ng phÃa trưá»c Äầy chông gai, núi cao biá»n lá»a, cÅ©ng chá» có thá» dùng chÃnh Äôi chân nà y bưá»c qua.
Ãng cụ Minh thấy hai ngưá»i không thèm ngoảnh Äầu lại, cứ thế bưá»c Äi, ông cụ thá» há»n há»n, nghiến rÄng nói: âNghÄ© rằng mình Äá»§ lông Äá»§ cánh là có thá» bay sao?â
Ãng cụ Äá»t nhiên quay Äầu lại: âÄi, nói vá»i nhà há» Lục, há»§y bá» Äám cưá»i! Và lại, nói vá»i Tiá»u Hứa, thay ta giáo huấn nó!â