Chương 1: Mở mắt liền thấy một gương mặt đẹp trai
hai hàng lông mày.
Lấy trong ví da ra một tờ đô la, ngẫm nghĩ lại rút thêm một tờ nữa, sau đó
mặc quần áo rồi chạy.
Ba năm sau…
thành vài bức tranh hoạt hình đáng yêu.
‘Đào Anh Thy đứng trên thảm bọt biến, một chân đứng thẳng bằng mũi
chân, chân còn lại giơ lên cao đến đầu, ổn định duy trì tư thế.
Chúng quơ quơ chân nhỏ chạy về phía Đào Anh Thy.
bánh bao ngốc luôn
Dì Hà, bảo mẫu của lũ trẻ theo vào nhìn thấy cảnh tượng này thì không
khỏi bật cười.
‘Đào Anh Thy cuối cùng cũng ngồi dậy khỏi đám trẻ, mấy bé trên người
nhao nhao rơi xuống, Bảo Nam còn ghé vào lưng Đào Anh Thy, có ý định trèo
“Con không sợ, con là “tiến xí” lợi hại nhất!” Bảo Nam giơ cao hay tay, sau.
‘Đào Anh Thy nhìn về Bảo Hân, Bảo Hân nói: “Mẹ ơi, con tặng người khác rồi” Đào Anh Thy gượng cười, lại đưa cho bé trai nào rồi đúng không?
Bảo Nam vất vả lảm mới trèo được lên lưng Đào Anh Thy, quơ một tay
nói: “Mẹ ơi, con cũng có phiếu bé ngoan, nhưng Bảo An không có!”
Bảo An đứng ở nơi đó, ưỡn cái bụng tròn trịa, vẻ mặt như bị ai gõ một cái.