Chương 53: Tôi… Tôi không cố ý
của Tư Hải Minh vang lên.
có màu đen gần như hòa quyện với cạp quần, chất
đông khiến anh lùi lại một bước, bàn tay buông
hàm dưới của Đào Anh Thy ra.
Như thể xúc cảm vẫn còn đọng lại nơi lòng bàn tay.
lùng, nguy hiểm đến đáng sợ.
thật sự đó chỉ là một việc ngoài ý muốn…”
sợ hãi hét lên.
“Câm miệng” Tư Hải Minh cau mày rồi cứ thế
mà hôn lên đôi môi nhỏ ồn ào ấy.
đẩy anh ra.
có thể lay chuyển được.
cho cô không thể cử động được,
não như căng phồng trước sự cưỡng hôn từ Tư Hải Minh
Nhiệt độ trong văn phòng đang tăng đần lên.
cách mạnh mẽ.
Nụ hôn của anh, sự độc đoán của anh dường
Giọng nói trẻ con mang âm điệu đáng yêu của
Tư Thái Lâm vang lên bên ngoài: ‘Anh ơi! Anh ơi!”
Tư Thái Lâm còn chuẩn bị dùng chân để đá
cánh cửa thì Chương Vĩ đã chạy tới và kịp thời giữ.
chặt cậu bé lại: “Em không thể đá vào cánh cửa này được.”
Vẻ mặt Tư Thái Lâm cáu kinh, đáng yêu: “Em
muốn tìm chị Anh Thy”
xung quanh trở nên ảm đạm.
Toàn thân Đào Anh Thy rơi vào trạng thái căng thẳng ngay lập tức. Vẻ mặt cô bất an, cố kiềm chế
sự hoảng loạn ở trong lòng,
“Em… em tìm chị làm gì vậy? Chị không quen
em? Đào Anh Thy gắng gượng nở một nụ cười