Cô rất rõ hệ quả mà những lời đồn đại mang
tới, sẽ khiến người ta vô cùng áp lực
“Cho dù không có mẹ thì cũng sẽ có những
“Chí là lời đồn đại, mẹ đừng để ý”
Liêu Ninh nhìn cô, giúp cô vén tóc qua tai, vui vẻ nói: “
có người quan tâm mẹ, yêu thương mẹ, mấy
lời đồn đại kia không đáng là gì”
“Tới đây, thử bộ lễ phục này xem” Liêu Ninh kéo
tay cô qua.
‘Đào Anh Thy vào phòng thứ đồ. Trên người cô
phòng là váy công sở và áo sơ mi trắng, nhưng sau
khi bước ra khỏi phòng thử đồ, lại khiến người ta phải trầm trồ.
Liêu Ninh cũng ngạc nhiên vui vẻ tiến lê
gái mẹ thật đẹp”
Liêu Ninh nhìn cô bán hàng bằng thái độ không vui: “
có biết nói chuyện không thế? Ý cô là bộ đồ
này đẹp hơn con gái tôi
Nhân viên bán hàng vội vàng nói xin lỗi: “Xin lỗi,
tôi không có ý này.”
‘Đào Anh Thy rất lúng túng, vội vàng nói: “Cái
này được không ạ?”
“Thích không?” Liêu Ninh đối diện với con gái,
lại lộ ra vẻ tươi cười
“Vâng” Đào Anh Thy chỉ muốn mua nhanh thôi.
Mua lễ phục xong lại mua trang sức, hai tiếng
sau mới mua xong.
đi shopping, nhưng không giỏi như bà ta.
Lúc trở về, Liêu Ninh muốn đưa cô về, nhưng
‘Đào Anh Thy kiên quyết tự mình về.
Liêu Ninh cũng không ép cô, bất đắc dĩ gọi một
chiếc xe cho cô về.
Đào Anh Thy nhìn túi lớn túi nhỏ ở ghế sau, cô
hơi căng não.
Cô không ngờ Liêu Ninh lại mua cho cô nhiều
như vậy.
Mà đều là đồ đắt tiền cô mua không nổi nữa.
Chí là tới dự tiệc sinh nhật của Tư Lệnh Sơn
thôi, phải ăn mặc kiểu đó sao?
Một khi biết cô ở đâu thì bé con sẽ bị lộ mất
Trên tờ í lịch ở công ty, cô không ghỉ địa chỉ
nhà để đề phòng chuyện ngoài ý muốn.
Dù sao con cũng là bí mật của riêng cô, cô
không muốn ai biết hết
‘Vương Tân, là cấp trên của cô.
Từ bên ngoài đã có thể thấy được cảnh tượng
náo nhiệt trong đại sảnh phía sau lớp thuỷ tỉnh, nào
là âu phục, giày da, rồi quần là áo lượt
như một đá quý sáng lấp lánh giữa bầu trời đêm.
Liêu Ninh từ trong đi ra nhìn thấy cô, vẫy tay gọi
Đào Anh Thy đi tới, Liêu Ninh nói: “Sao tới muộn vây?”
Mời vào phòng tiệc, cô đã cảm giác được rất
Đào Anh Thy cười, không lên tiếng, ánh mắt
chuyến qua Tư Viễn Hãng đứng cách đó không xa.
Anh ta mặc một bộ âu phục kẻ sọc tối màu, tôn lên vóc dáng cao lớn. Anh ta đang tự vào quầy bar,
nhìn cô chấm chẩm.