Chá» Hà n Duyá»t má» mắt ra, liá»n nhìn thấy không trung xanh thẳm, tháºm chà xa xa còn có bóng cầu vòng, nhưng ý thức vẫn chưa hoà n toà n thanh tá»nh.
âTá»nh, cảm giác thế nà o?â Äông Phương ngá»i cách Hà n Duyá»t không xa, ánh mắt phức tạp nhìn Hà n Duyá»t há»i.
Hà n Duyá»t ngÆ¡ ngác ngá»i dáºy, ngÆ¡ ngác quay Äầu nhìn Äông Phương, chá»p mắt má»t cái, lại má»t cái, ngÆ¡ ngác nói, âLần nà y, sao lại biết ta?â
âÄá» ngá»c.â Äông Phương nhìn biá»u hiá»n cá»§a Hà n Duyá»t, không khá»i báºt cưá»i, toà n thân Äầy bùn Äất vẫn không mất vẻ phong lưu xinh Äẹp, âTa sao lại không nháºn ra ngươi?â
Hà n Duyá»t rất á»§y khuất, rất muá»n nói, ngươi không những không nháºn ra ta, còn khi dá» ta, nhưng nhìn thấy sắc mặt Äông Phương tái nhợt, má» miá»ng oán giáºn Äã biến thà nh quan tâm, âNgươi sao váºy?â
âChân gãy rá»i.â Äông Phương vuá»t chân mình.
Hà n Duyá»t cả kinh, vá»i chạy qua, tháºt cẩn tháºn sá» sá» chân Äông Phương, ngẩng Äầu vừa Äá»nh nói chuyá»n, lại bá» Äông Phương bóp cá».
Äông Phương cưá»i ôn nhu nhưng cÅ©ng Äầy tà n nhẫn, lá»n tiếng há»i, âNgươi là m sao biết ÄÆ°á»£c Nhâm Ngã Hà nh không chết?â
âA…………â Cả khuôn mặt Hà n Duyá»t Äá»u nhÄn lại, bá»ng nhiên nưá»c mắt không ngừng rÆ¡i xuá»ng, âNgươi tháºt Äáng ghét…… à ô, giết Äi giết Äi, g**t ch*t rá»i ta sẽ không bao giá» Äi tìm ngươi nữa………… tháºt Äáng ghét mà , há» chút là muá»n giết ngưá»i………… mẹ Æ¡i con muá»n vá» nhà , con muá»n vá» nhà …………â
Nưá»c mắt nong nóng rÆ¡i lên tay Äông Phương, má»t ý niá»m chợt lưá»t quá Äầu y, khiến y kinh nghi bất Äá»nh, thanh âm không khá»i mang theo chút lo lắng, âKhông ÄÆ°á»£c khóc, nói.â
Hà n Duyá»t sá»ng sá»t, miá»ng còn Äang má», lá» Äá»ng lại trong khóe mắt, nhìn Äông Phương, âNấc…… nấc nấc……â
Hà n Duyá»t lúc nãy khóc quá lá»n, giá» bá»ng nhiên dừng lại, bắt Äầu nấc lên.
Äông Phương tuy thấy thú vá», nhưng bà n tay bóp cá» Hà n Duyá»t lại chưa từng buông ra, nhẹ nhà ng há»i, âNói cho ta biết, ngươi rá»t cuá»c là ai.â
Hà n Duyá»t nhìn Äông Phương như váºy, á»§y khuất trong lòng trà o dâng, nghÄ© bản thân tân tẩn khá» khá» tìm tá»i y, y lại Äá»i xá» vá»i tên Dương Liên Äình kia tá»t như váºy, còn khi dá» mình, không nấc nữa, nói âNgươi rất xấu, lúc trưá»c chá» cho ta Än lòng Äá» trứng, không cho Än thứ khác, hại ta bây giá» nhìn thấy trứng liá»n muá»n ói.â
âCòn hẹp hòi muá»n chết, chá» vì ta không nói cho ngươi biết ta là ai, ngươi không thèm ÄỠý tá»i ta, còn mặc ta má»t mình chết trong góc tưá»ng.â
Hà n Duyá»t Äấm tay xuá»ng Äất, vẻ mặt bi thúc, âTa tháºt vất vả má»i và o ÄÆ°á»£c thân thá» nà y, chạy Äi tìm ngươi, ngươi còn khi dá» ta, mạng cá»§a ta Äá»u mất vì ngươi, tháºt Äáng ghét tháºt Äáng ghét…………â
Äông Phương nhếch môi, rá»i lại nhá»n không ÄÆ°á»£c cưá»i ra tiếng, âBé con?â
âTa tên Hà n Duyá»t.â Hà n Duyá»t trừng mắt nhìn Äông Phương, nhưng không há» có chút uy h**p, ngược lại Äôi mắt thá»§y nhuáºn kia là m ngưá»i ta thấy há»t như hắn Äang là m nÅ©ng.
âHà n Duyá»t.â Äông Phương nhẹ nhà ng gá»i tên hắn, Äây không phải là lần Äầu y gá»i, nhưng chưa từng có lần nà o như lần nà y, khiến Äông Phương thấy tâm mình như Äang run lên, âLần nà y sao lại không biến thà nh chim cắt chân Äá» nữa?â
Hà n Duyá»t chá»p mắt, biết Äông Phương vẫn chưa tin hoà n toà n, Äang thá» hắn, vuá»t mÅ©i có chút bất mãn, âLà chân trắng.â
âTa nhá» lầm.â Äông Phương vuá»t Äầu Hà n Duyá»t, âNgươi sao lại thà nh thế nà y? Thân thá» nà y là cá»§a Nhạc Bất Quần hay là …………â
Hà n Duyá»t cúi Äầu, chá»c chá»c bùn trên Äất, không biết nên nói từ Äâu, âTa không phải Nhạc Bất Quần, nhưng thân thá» nà y là Nhạc Bất Quần.â
âChẳng lẽ ngươi cưá»p thân thá» cá»§a hắn?â Äông Phương hÃp mắt lại, nhá» Äến tiá»u thuyết chà quái mình xem tháºt lâu trưá»c kia, Äoán.
Hà n Duyá»t quả tháºt không biết chuyá»n cá»§a mình tÃnh là cái gì, bá» sét Äánh, rá»i xuyên qua là m ngưá»i là m Äao còn là m cả Äá»ng váºt nữa, nghe Äông Phương nói váºy, thấy cÅ©ng gần Äúng, liá»n gáºt Äầu, âTa không phải cỠý, ta tá»nh lại thì Äã váºy rá»i.â
Äông Phương vươn tay ôm Hà n Duyá»t và o lòng, âTá»t lắm.â
Nếu là ngưá»i bình thưá»ng biết ÄÆ°á»£c chuyá»n nà y, không giết Hà n Duyá»t cÅ©ng sẽ cách hắn tháºt xa, nhưng Äông Phương không giá»ng, y tháºm chà thấy sung sưá»ng, và o khoảnh khắc Hà n Duyá»t bá» y bá» lại, nhưng lúc y bá» Hưá»ng Vấn Thiên quấn lấy vẫn chạy tá»i giúp y, tâm y cÅ©ng Äã dao Äá»ng.
Khi Äó tâm Äông Phương cá»±c kì yếu á»t, sau hai lần bá» phản bá»i, lại có ngưá»i sá»ng chết không bá» rÆ¡i y, cảm giác nà y là m y thấy tháºt ấm áp.
Lúc Hà n Duyá»t hô to Nhâm Ngã Hà nh không chết, Äông Phương chá» nghÄ© Hà n Duyá»t nói dá»i Hưá»ng Vấn Thiên, nhưng vẫn còn hoà i nghi, nên má»i thá» má»t chút, ai ngá» lại chiếm ÄÆ°á»£c kinh há» ngoà i ý muá»n, bé con không chết, còn biến thà nh ngưá»i tá»i tìm y.
Không thá» nói rõ Äây là cảm giác gì, có chút cảm Äá»ng cà ng nhiá»u lại là tâm Äá»ng, y Äã cô ÄÆ¡n quá lâu, muá»n tìm má»t ngưá»i bạn Äá»i, lúc trưá»c chá»n Dương Liên Äình, nhưng Dương Liên Äình liên tiếp là m y thất vá»ng, nếu không phải Hà n Duyá»t xuất hiá»n, Äông Phương sợ vẫn sẽ chấp nháºn gã.
Nhưng, có Hà n Duyá»t, tất cả Äã không còn như cÅ© nữa, Dương Liên Äình biến thà nh má»t vết nhÆ¡ trong lòng Äông Phương. Chẳng qua, Hà n Duyá»t có tháºt là bé con không?
âVì sao khi vừa gặp nhau lại không nói cho ta biết?â Trong mắt Äông Phương lấp lánh ánh sáng, nhìn và o mắt Hà n Duyá»t há»i.
âNói cho ngươi biết, ngươi có tin không?â Hà n Duyá»t liếc nhìn Äông Phương, biết Äông Phương còn Äang thá» mình, trong lòng buá»n bã nói, âChẳng lẽ ta vừa gặp ngươi, liá»n hô to, Äông Phương, ta là con chim bá» ngươi vứt bá»?â
Äông Phương hÆ¡i nhưá»ng mà y, y thấy lá»i Hà n Duyá»t nói hÆ¡i kỳ quặc, lại không biết vì sao mình lại có loại cảm giác Äó.
âNgươi không chưá»ng chết ta má»i là lạ.â Hà n Duyá»t cúi Äầu, không dám nhìn Äông Phương, câu vừa rá»i, là hắn cỠý kÃch Äông Phương, nhưng nhá» Äến bá» dáng lúc Äông Phương tá»± cung, lại thấy mình không Äúng, hÆ¡i Äau lòng, may mà Äông Phương không phải ngưá»i hiá»n Äại, không quá hiá»u hắn nói gì.
âChân ngươi còn Äau không?â Hà n Duyá»t ngẩng Äầu tháºt cẩn tháºn nhìn Äông Phương, thấy biá»u tình y không có biến hóa, lại nhá» Äến chân Äông Phương, trong lòng ná»i lên áy náy.
Äông Phương sá»ng sá»t, vừa rá»i chá» là vì thá» Hà n Duyá»t, má»i nói chân mình gãy xương, dù sao nếu Hà n Duyá»t tháºt có tâm hại y, thì y bá» thương, là lúc giết y dá» nhất.
Lúc nà y, y vẫn không muá»n nói tháºt cho Hà n Duyá»t biết, y muá»n xem thá» Hà n Duyá»t tại cái nÆ¡i Äầy nguy hiá»m nà y, có bá» lại má»t y tà n phế bá» thương không, âRất Äau, nhưng không sao.â
Hà n Duyá»t nhìn bá»n phÃa, cà nh gãy cây Äá», còn lại Äá»u là bùn Äất, hắn cùng Äông Phương không bá» vùi và o bùn Äã xem như vạn hạnh, nhìn bản thân không há» bá» thương lại nhìn Äông Phương bá» gãy chân, thấy nhất Äá»nh là Äông Phương bảo vá» hắn, hắn má»i không bá» thương, lại cà ng thêm áy náy vá»i Äông Phương.
Kỳ tháºt không bá» vùi và o bùn là nhá» công cá»§a Äông Phương, chẳng qua Äông Phương lúc ấy không há» nghÄ© Äến chuyá»n xả thân cứu hắn, hÆ¡n nữa bá» thương gì Äó toà n bá» Äá»u là lừa Hà n Duyá»t, cho nên, lại má»t hiá»u lầm xinh Äẹp ÄÆ°á»£c sinh ra, hiá»u lầm nà y Äông Phương vÄ©nh viá» n cÅ©ng không nói ra chân tưá»ng.
Hà n Duyá»t Äứng dáºy, thấy tay nải mình vẫn còn, tháºt cao hứng, nhưng không nhìn thấy cháºu mẫu ÄÆ¡n quý giá cá»§a Äông Phương, âXin lá»i, không thấy mẫu ÄÆ¡n.â
âKhông sao, không cần nữa.â Nếu Äã tìm ÄÆ°á»£c bé con, như váºy cháºu mẫu ÄÆ¡n chá» chứa thân thá» cá»§a bé con Äã không còn cần thiết.
âTa cõng ngươi Äi, chá» ra ngoà i rá»i, ta lại tìm cho ngươi má»t cháºu hoa Äẹp hÆ¡n, tá»· như tháºp nhá» há»c sÄ©.â Hà n Duyá»t cá»i tay nải xuá»ng ÄÆ°a cho Äông Phương sau, ngá»i xuá»ng trưá»c ngưá»i y nói.
âTháºp nhá» há»c sÄ© là hoa sÆ¡n trà .â Äông Phương nói, âKhông cần cõng ta, ngươi Äi má»t mình may ra còn có ÄÆ°á»ng sá»ng, mang theo ta chá» là gánh nặng, nÆ¡i nà y lại nguy hiá»m trùng trùng.â
âLeo lên.â Hà n Duyá»t bưá»ng bá»nh nói.
âNgươi Äi ra ngoà i trưá»c, sau Äó tìm ngưá»i tá»i cứu ta.â Äông Phương vẫn không nhúc nhÃch, kiên trì Äá»a nói.
âLeo lên.â Hà n Duyá»t không nói gì khác, vẫn duy trì tư thế ngá»i xá»m.
Äông Phương chợt thấy tâm mình tháºt ấm, nhìn bóng lưng không quá cưá»ng tráng cá»§a Hà n Duyá»t, nhắm mắt lại khóe miá»ng cong lên, khoát tay nải ra sau lưng, nằm lên lưng hắn.
Hà n Duyá»t cõng Äông Phương, cÅ©ng không thấy quá cá» sức, từ lúc và o thân thá» Nhạc Bất Quần, không biết là do thân thá» Nhạc Bất Quần tá» chất quá tá»t, hay là vì thân thá» có ná»i lá»±c, Hà n Duyá»t phát hiá»n thá» lá»±c cá»§a bản thân tÄng trưá»ng rất nhiá»u, hÆ¡n nữa Äông Phương lại không máºp, Hà n Duyá»t tin mình có thá» cõng Äông Phương ra ngoà i.
âÄừng dò xét ta.â Thanh âm Hà n Duyá»t có chút trầm thấp, âTa sẽ thấy khó chá»u.â
Äông Phương dùng ánh mắt phức tạp nhìn Äá»nh Äầu Hà n Duyá»t.
âLúc trưá»c ngươi Äánh nhau vá»i Nhâm Ngã Hà nh, ta có thá» vì ngươi mà mất mạng, bây giá» cÅ©ng váºy. âHà n Duyá»t cúi Äầu, thoạt nhìn rất mất mác, âNgươi cứ luôn hoà i nghi ta, thá» ta, trong lòng ta rất khó chá»u.â
âKhông có nữa.â Là trả lá»i, cÅ©ng là má»t loại hứa hẹn.
Hà n Duyá»t á» má»t góc Äá» Äông Phương nhìn không thấy lá» ra má»t nụ cưá»i, rá»t cục lừa ÄÆ°á»£c Äông Phương cam Äoan, Hà n Duyá»t rất muá»n ca hát.
Mà hắn quả tháºt hát ra, âTa là má»t con chim nhá», bay a bay a, bay và o vòng tay cá»§a Äông Phương………… Äáºu Äá» Äáºu Äá» lá»n, cá»§ tá»i cá»§ tá»i to………… ta là tim cá»§a ngươi, ta là phá»i cá»§a ngươi, ta là tâm can tiá»u bảo bá»i cá»§a ngươi………… ô lạp lạp y nha nha ô lạp lạp…………â
Äông Phương nghe tiếng ca cá»§a Hà n Duyá»t khẽ cau mà y, rá»i lại cưá»i ra tiếng, Äông Phương vá»n thông tuá», chẳng mấy chá»c Äã phát hiá»n ra âm mưu vừa rá»i cá»§a Hà n Duyá»t, nhưng y không tức giáºn, ngược lại trong lòng Äầy vui vẻ, bá»i vì y biết, Hà n Duyá»t tháºt sá»± thương tâm.
Mặt Hà n Duyá»t vá»n không giấu ÄÆ°á»£c thứ gì, chẳng ngá» y nhất thá»i má»m lòng lại bá» Äá» ngá»c nà y lừa, Äông Phương dá» khóc dá» cưá»i.
âLần Äầu chúng ta gặp nhau, ngươi Äã hát bà i nà y?â Äông Phương dù cảm thấy Hà n Duyá»t hát không hay, lại thấy thú vá», không há» phiá»n chán như lúc Äầu.
âKhông phải a.â Hà n Duyá»t nghÄ© má»t chút, âTa không nhá» rõ lắm, hình như là Äừng hái cá» dại ven ÄÆ°á»ng? Hay là lừa con?â
âÄi phÃa tây.â Äông Phương nhìn bá»n phÃa, nói.
Hà n Duyá»t gáºt Äầu, vừa Äá»nh Äi, liá»n ngây ngẩn cả ngưá»i, nhìn bá»n phÃa, há»i, âÄâu là hưá»ng tây?â
Äông Phương cưá»i ra tiếng, âÄá» ngá»c, bên phải.â
âKhi bá»n phÃa không còn Äại thụ, khi nưá»c trà n ngáºp khắp nÆ¡i, ta sẽ cõng ngươi Äi tìm ÄÆ°á»ng, khi tất cả hóa thà nh hư ảo, ta vẫn sẽ cõng ngươi Äi, cõng ngươi Äi, như Trư Bát Giá»i cõng vợ á» Cao Lão trang, như rùa cõng mai………… Ngươi vẫn không thá» rá»i khá»i lưng ta vẫn không thá» rá»i khá»i lưng ta…………â
Äông Phương nghe Hà n Duyá»t ca, cưá»i Äến mặt mà y loan loan, Äó là nhu hòa Äã biến mất từ khi bé con chết.