Minh Tiá»u Kiá»u vừa và o phòng, ba cô má» cá»a theo sau, vẻ mặt Minh ChÃnh Trà lo lắng xuất hiá»n trưá»c mắt cô: âTiá»u Kiá»u, sao con Äã trá» lại rá»i?â
Tình hình cá»§a ông có vẻ không tá»t lắm, sắc mặt trắng bá»ch có phần nhợt nhạt, hÆ¡i mất tá»± nhiên, há»c mắt Äen xì, chá» và i ngà y không gặp tưá»ng chừng ông Äã già Äi và i tuá»i.
Cô hoảng sợ, tiến lên Äỡ lấy cánh tay ông: âBa, ba có bá»nh? Hay là â¦?â
Hay là ông ná»i Äã là m gì ba cô?
Cô không há»i ra miá»ng, nhá» tá»i những lá»i Hứa TÄ©nh Lâm nói Minh ChÃnh Trà vì nói giúp cho cô chuyá»n liên hôn, nhất thá»i trong lòng Äau xót.
Minh ChÃnh Trà Äi Äứng có chút bất tiá»n, khoát tay nói: âBa không sao, nhưng mà con, sao bá»ng nhiên lại trá» vá»?â
Minh Tiá»u Kiá»u nhìn thoáng qua bóng dáng Hứa TÄ©nh Lâm á» phÃa sau, tránh nặng tìm nhẹ nói âTrong nhà có khách tá»i chÆ¡i, ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải trá» vá», ba Äừng há»i con, ba chú ý thân thá» mình má»t chút.â
Minh ChÃnh Trà cưá»i khá» má»t tiếng, chưa nói gì, ông vá»n tưá»ng rằng Minh Tiá»u Kiá»u sẽ không tá»i, Thẩm gia không nhìn ÄÆ°á»£c ngưá»i, khẳng Äá»nh sẽ không Äẩy sá»± viá»c tá»i mức nà y, như váºy vẫn có thá» cứu vãn tình hình, hiá»n tại con gái Äã trá» vá», cÅ©ng không Äi ÄÆ°á»£c, chá» có thá» phó mặc sá» pháºn.
NghÄ© tá»i Äây ông thá» dà i má»t tiếng, Minh Tiá»u Kiá»u cháºm rãi ÄÆ°a ông vá» phòng.
Minh Tiá»u Kiá»u giúp Äỡ ông nằm trên giưá»ng, sau Äó Äứng á» trên nhìn xuá»ng, thấy mái tóc ông Äã có và i sợi tóc bạc.
Äiá»u nà y khiến cô cảm thấy chua xót, nhất thá»i trong cá» há»ng muá»n nói ra và i câu, cuá»i cùng môi run lên và i cái, khinh miêu tả Äạm â nhẹ nhà ng bâng quÆ¡ nói: âBa, con Äã biết viá»c nà y rá»i, cảm Æ¡n ba vẫn Äứng vá» phÃa con, chá» là , con Äã trưá»ng thà nh rá»i, không còn nhá» nữa, có chuyá»n gì con có thá» tá»± mình giải quyết, không thá» Äem má»i viá»c giao cho ba ÄÆ°á»£c, ba Äừng cảm thấy áp lá»±c quá.â
Minh ChÃnh Trà má»m cưá»i, ông biết con gái ông có bao nhiêu uất ức.
Ãng biết ba mình Äang tÃnh toán, cÅ©ng biết Äiá»u Minh Tiá»u Kiá»u muá»n là gì, cho nên ông lá»±a chá»n bảo vá» con gái mình.
Ãng Äã chá»u Äá»±ng qua cái gá»i là liên hôn gia tá»c, tá»± nhiên cÅ©ng không muá»n con gái mình phải trải qua má»t lần nữa.
Ãng cảm thấy ÄÆ°á»£c thái Äá» cá»§a ngưá»i là m ba, ông phải có trách nhiá»m.
Cho nên ông má»i mãnh liá»t thá» hiá»n sá»± phản kháng vá» viá»c nà y, lại cà ng chá»c giáºn ba mình.
Trong nháy mắt ông cụ Minh giá»ng như lại nhìn thấy cảnh tượng hai mươi nÄm trưá»c, chÃnh mình luôn ngoan ngoãn nghe lá»i Äá» con trai ngang ngạnh cưá»i má»t cô nữ minh tinh và o nhà .
Chuyá»n cÅ© thêm và o, hai viá»c trùng hợp nhau tạo nên uy lá»±c tháºt lá»n, là m ngưá»i Äã hÆ¡n bá»n mươi tuá»i Äầu như Minh ChÃnh Trà bá» ba mình cấm Äoán.
Chá» cho nưá»c, không cho Än.
Cuá»i cùng Hứa TÄ©nh Lâm Äau khá» cầu xin, ông cụ Minh má»i cho ra ngoà i.
Minh ChÃnh Trà Äã chá»u tá»i nhưng sá»± viá»c không có gì tiến triá»n gì.
Ãng cụ Minh cà ng cảm thấy, phải nhanh chóng thúc Äẩy hôn sá»± nà y, tránh ÄÆ°á»£c má»t Minh Tiá»u Kiá»u giá»ng mẹ cô, là m ngưá»i trong nhà xấu há».
Chuẩn bá» tá»t cho Minh ChÃnh TrÃ, Minh Tiá»u Kiá»u thấy ông nhắm mắt ngá»§, lúc nà y má»i chuẩn bá» rá»i Äi.
Hứa TÄ©nh Lâm theo cô ra khá»i phòng, Äóng cá»a lại, hai ngưá»i Äứng á» hà nh lang.
Bá»n mắt nhìn nhau, vẻ mặt hai ngưá»i rất bình tÄ©nh, không có thù háºn, không có xấu há», cà ng không có tươi cưá»i.
Tháºt lâu sau Hứa TÄ©nh Lâm má»i má» miá»ng: âVá»i dì mà nói, ba con rất quan trá»ng.â Bà ta thản nhiên thừa nháºn: âNếu Äem so sánh, Äá»a vá» con quả tháºt không cao như váºy.â
Minh Tiá»u Kiá»u im lặng lắng nghe lá»i bà ta nói, không ngoà i ý muá»n, cô Äã sá»m biết rá»i.
Dù sao cÅ©ng không phải là mẹ Äẻ cô, tháºm chà giữa hai ngưá»i có rất nhiá»u Äiá»u không thoải mái.
Hứa TÄ©nh Lâm tiếp tục nói: âDì thừa nháºn, nếu như ba con và con á» chung má»t chá», nếu phải hy sinh má»t ngưá»i, ngưá»i kia nhất Äá»nh sẽ là con.â
Nói xong, bà ta nhìn thẳng và o mắt Minh Tiá»u Kiá»u: âDì nghÄ© nếu là con, con cÅ©ng sẽ lá»±a chá»n như váºy.â
Mình Tiá»u Kiá»u im lặng, và i giây sau cô nói má»t câu: âCon biết.â
Sau Äó cô quay ngưá»i rá»i Äi.
Cô trá» lại phòng mình, Äóng cá»a phòng má»t lúc, sau Äó ngá»i xá»m xuá»ng cạnh cá»a, thá» dà i má»t tiếng.
Cô Äã trá» vá», không biết nên là m gì tiếp theo Äây?
Trong phòng má»t mảng im lặng, cho Äến khi tiếng chuông di Äá»ng vang lên.
Là Lục Thá»nh gá»i Äiá»n thoại tá»i.
âAlo.â
âTiá»u Kiá»u.â Lục Thá»nh cá» gắng áp chế bản thân Äang cấp bách, bình thản há»i: âVá» Äến nhà chưa? Tình hình thế nà o rá»i?â
âCòn như thế nà o nữa, Thẩm Trá»ng Äến Äây, còn có cả ba mẹ anh ta, xem ra lần nà y muá»n là m tháºt.â Minh Tiá»u Kiá»u Äứng lên Äi tá»i phÃa chiếc giưá»ng, dùng sức nhà o lên giưá»ng, nhắm mắt lại.
Trong lòng Lục Thá»nh thá» há»n há»n, nghiến rÄng nghiến lợi nghÄ© ngợi, cái tên Thẩm Trá»ng kia, anh Äã rưá»c tá»i cho anh ta bao nhiêu phiá»n toái, sao anh ta lại xuất hiá»n á» Minh gia ÄÆ°á»£c?
HÆ¡n nữa Äi má»t mình không tÃnh, lại còn Äem thêm ba mẹ!
Quả nhiên là là m bừa!
Nhá» tá»i Minh gia, ná»a Äiá»m cÅ©ng coi thưá»ng mẹ con cô, lòng anh dần lạnh lẽo.
Trong Äầu anh bây giá» toà n là suy nghÄ©, Minh Tiá»u Kiá»u không biết anh Äang nghÄ© cái gì, chá» là thấy anh im lặng há»i lâu, cô lại cà ng thêm phiá»n lòng, nói: âTôi còn có viá»c, cúp máy trưá»c Äây.â
Äiá»n thoại truyá»n tá»i tiếng cúp Äiá»n thoại, Lục Thá»nh giáºt mình, lúc lâu sau má»i buá»n rầu rÅ© tay xuá»ng.
Nhưng rất nhanh sau Äó, anh lấy lại tinh thần, hÃp mắt lại, Äi thÄm dò quan há» cá»§a Thẩm gia.
Tại Minh gia, Minh Tiá»u Kiá»u rá»a mặt lại má»t lượt, thay quần áo sau Äó xuá»ng lầu.
Nói là Äá» cho cô nghá» ngÆ¡i, nhưng sao cô lại ngá»§ ÄÆ°á»£c cÆ¡ chứ?
á» kia có rất nhiá»u ngưá»i không tim không phá»i!!!
Cô vừa xuất hiá»n, tâm tình cá»§a Thẩm Trá»ng Äánh uỵch má»t cái, giá»ng như con chim bá» nhá»t trong lá»ng Äang ra sức vùng vẫy, má»t khắc cÅ©ng không nghá».
á» nÆ¡i nà y nhiá»u trưá»ng bá»i, anh ta cÅ©ng không thá» hiá»n ra ngoà i mặt, tháºm chà anh ta còn có chút ngượng ngùng, rõ rà ng bình thưá»ng anh ta là ngưá»i giá»i Än nói, nhưng hiá»n tại lại có Äiá»m vụng miá»ng.
Chá»c giáºn Äến mẹ Thẩm, háºn không thá» rèn sắt thà nh thép, trừng mắt anh ta má»t cái.
âNhà bác có fans cá»§a Tiá»u Kiá»u Äấy, con cÅ©ng Äừng ghét bá» thằng bé, là do thằng bé thấy con nên có hÆ¡i kÃch Äá»ng.â
Minh Tiá»u Cưá»i Äá» lá» ra nụ cưá»i dá»u dà ng: âBác Äừng khách sáo, Äây là vinh hạnh cá»§a con.â
Thẩm Trá»ng có chút không vui, anh ta cảm thấy Minh Tiá»u Kiá»u quá khách sáo.
HÆ¡n nữa cÅ©ng cảm thấy cô không thÃch bá» dạng cá»§a anh ta.
Nhưng nhìn kÄ© lại, cô Äang tươi cưá»i thế kia, là m sao lại có ná»a phần mất hứng cÆ¡ chứ?
Än xong cÆ¡m chiá»u, tiá» n ba ngưá»i nhà Thẩm gia, ông cụ Minh nói vá»i Minh Tiá»u Kiá»u: âTheo ông và o thư phòng.â
Nói xong không quay Äầu lại, Äi thẳng lên lầu.
Thư phòng cá»§a ông cụ Minh, Äây là lần Äầu tiên Minh Tiá»u Kiá»u bưá»c và o.
Cá» kÃnh, còn tưá»ng là xuyên qua thá»i cá» Äại.
Minh Tiá»u Kiá»u Äứng trưá»c bà n là m viá»c, hÆ¡i cúi Äầu, biết vâng lá»i, bà y ra bá» dáng mưá»i phần dá»u dà ng nhu thuáºn.
âCon trai nhà Thẩm gia, cháu cảm thấy thế nà o?â
Minh Tiá»u Kiá»u thấp giá»ng trả lá»i: âThoạt nhìn tÃnh cách có vẻ rất tá»t.â
âKhông chá» tÃnh cách, nÄng lá»±c cÅ©ng không tá»i, tuá»i tác cÅ©ng thÃch hợp, chá» hÆ¡n cháu có hai tuá»i, vừa tá»t nghiá»p Äại há»c liá»n giúp Äỡ gia tá»c xá» lý sản nghiá»p, thà nh tÃch cÅ©ng không tá» lắm, rất có tiá»m nÄng.â
Minh Tiá»u Kiá»u hÆ¡i kinh ngạc, xem ra ông ná»i rất vừa mắt Thẩm Trá»ng, bằng không sẽ không ôn hòa tán thưá»ng anh ta như váºy.
Vẫn là khen ngợi!
Cô không nói gì, ông cụ Minh cÅ©ng không Äá»nh nghe cô nói, tiếp tục nói: âQuyết Äá»nh như thế Äi! Khó có thá» gặp ÄÆ°á»£c Äá»i tượng thÃch hợp như váºy, huá»ng chi Äá»i phương còn không ghét bá» nghá» nghiá»p cá»§a cháu.â
Nghe ÄÆ°á»£c câu cuá»i cùng, Minh Tiá»u Kiá»u có phần sá»ng sá»t.
Ãng ná»i bá»ng nhiên nói như thế là có ý gì?
Cô biết, Thẩm Trá»ng sẽ không vì cô là nghá» sÄ© mà coi thưá»ng cô, nếu không lại dẫn ba mẹ chạy tá»i cá»a là m gì?
CÅ©ng chá» có ông cụ Minh có tư tưá»ng thá»i Äại Thanh, má»i cảm thấy nghá» nghiá»p cá»§a cô thấp hèn.
Nhưng hiá»n tại ông ná»i nói như váºy là có ý gì?
Trong lòng cô nhảy dá»±ng lên, ngẩng Äầu nhìn ông cụ Minh, ánh mắt mang theo và i phần nóng bá»ng, ngay bản thân cô cÅ©ng không phát hiá»n ra.
Ãng cụ Minh cháºm rãi nói: âà cá»§a Thẩm gia bên kia là , nếu cháu muá»n, cháu có thá» tiếp tục Äi là m.â
Nói những lá»i nà y ông cụ Minh có vẻ không ÄÆ°á»£c tá»± nhiên lắm.
Buá»i chiá»u ông cụ Minh cùng ba Thẩm nói chuyá»n phiếm, nói vá» sau Minh Tiá»u Kiá»u sẽ yên pháºn á» nhà chÄm sóc chá»ng con, nhưng ba Thẩm tá» thái Äá», nhà bá»n há» không có quy Äá»nh không thá» xuất hiá»n trưá»c mặt công chúng.
âBây giá» Äã là nÄm 2017 rá»iâ, ba Thẩm nói: âNghá» nghiá»p còn phân cao thấp như váºy? Ngưá»i trẻ tuá»i mà , thÃch là m cái gì thì là m, cháu rất hâm má» bá»n trẻ, thÃch gì có thá» là m nấy, không giá»ng như chúng ta bây giá» Äã lá»n tuá»i rá»i, cÅ©ng lưá»i gây sức ép. Tiá»u Kiá»u tá»t lắm, cả nhà cháu Äá»u là fans cá»§a con bé, rất thÃch xem con bé ca hát khiêu vÅ©! HÆ¡n nữa, ngưá»i trẻ tuá»i sao lại không có sá»± nghiá»p cÆ¡ chứ? Ngà y nà o cÅ©ng á» nhà thì buá»n chết!â
Ãng cụ Minh nghẹn há»ng.
Ngay từ Äầu ông Äã cho dừng công viá»c cá»§a Minh Tiá»u Kiá»u, chÃnh là lo lắng nghá» nghiá»p cá»§a cô khiến Äám cưá»i nà y thất bại, nếu hiá»n tại Äá»i phương không ÄỠý tá»i Äiá»u nà y, tháºm chà tương Äá»i thÃch, ông còn kiên trì là m gì nữa?
Cho nên kế tiếp ông cụ Minh nói má»t câu á» lá» tai Minh Tiá»u Kiá»u.
âVá» sau, chá» cần cháu không là m xấu mặt gia Äình, má»i viá»c Äá»u tùy cháu.â
Lúc rá»i khá»i thư phòng, Minh Tiá»u Kiá»u có chút hoảng há»t.
Minh ChÃnh Trà kiên nhẫn chá» á» ngoà i thấy cô Äi ra, láºp tức Äi Äến há»i: âTiá»u Kiá»u⦠ông ná»i⦠không gây khó dá» cho con chứ?â
Minh Tiá»u Kiá»u: âKhông có⦠ông ná»i⦠tá»t lắm.â
Phải nói là Thẩm gia tá»t lắm.