Nói là Äánh trá»ng khua chiêng như thế, nhưng Minh Tiá»u Kiá»u Äã sá»m cảnh cáo rá»i nên Lục Thá»nh không dám là m quá.
Anh lấy thân pháºn là nhà Äầu tư tá»i, mấy ngưá»i là nhà sản xuất Äứng bên cạnh anh mãi, cuá»i cùng cÅ©ng bá» anh từ chá»i rá»i.
âTôi tá»i chá» nà y Äợi Minh Tiá»u Kiá»u quay xong.â
Mấy nhà sản xuất nhìn nhau cưá»i Äầy hà m ý.
Nếu như giá»i giải trà nà y là vòng tròn, thì rất nhiá»u chuyá»n xảy ra bên trong vòng tròn Äó Äã không còn là bà máºt nữa rá»i.
Tin Äá»n cá»§a anh và Minh Tiá»u Kiá»u cÅ©ng không phải có ngà y má»t ngà y hai, mặc dù bên nà y truyá»n thông không ÄÆ°á»£c phép truyá»n ra ngoà i, những fan hâm má» cÅ©ng không biết ÄÆ°á»£c, nhưng bá»n há» là những ngưá»i trong ngà nh nên biết Ãt nhiá»u.
Cho nên những nhà sản xuất cÅ©ng chẳng suy nghÄ© gì nữa, ra hiá»u Äá» anh tùy ý là m gì thì là m.
Thế là Lục Thá»nh mang theo trợ lý cá»§a mình, trắng trợn ngá»i trên ghế, hai mắt sáng rá»±c nhìn chằm chằm Minh Tiá»u Kiá»u Äang quay phim, khiến cô ná»i hết da gà , luôn cảm thấy có má»t Äôi mắt cháy rá»±c Äang nhìn mình.
Nếu như không phải Äang quay phim, cô còn tiếc nhìn anh má»t cái sao, anh có thá» khiêm tá»n há» cô má»t chút ÄÆ°á»£c không?
Mãi cho tá»i khi Äạo diá» n hô cắt, Minh Tiá»u Kiá»u Äi hưá»ng vá» phÃa Lục Thá»nh.
Lục Thá»nh ân cần ÄÆ°a cho cô chai nưá»c, cưá»p mất công viá»c cá»§a trợ lý.
Minh Tiá»u Kiá»u nháºn lấy chai nưá»c, dứt khoát ngá»i xuá»ng bên cạnh anh, thoải mái Äón nháºn những ánh mắt từ ngưá»i khác.
Lục Thá»nh vui vẻ, thế mà cô không giáºn dá»i.
Äám ngưá»i á» phim trưá»ng thá»a sức Än cÆ¡m chó, trong lòng không ngừng chá»i thầm, tháºt muá»n há»c máu mà !
âÄn cÆ¡m?â Minh Tiá»u Kiá»u nhÃu mà y nhìn Lục Thá»nh: âAnh nói là bác cả bảo gá»i hai nhà tá»i Än cÆ¡m? Bác ấy muá»n là m gì?â
âKhông phải bác ấy muá»n há»i tá»i chúng ta,â Lục Thá»nh an á»§i cô: âKhông chừng là xây dá»±ng tình cảm hai nhà , dù sao ông cụ bá» bá»nh nặng rá»i, chắc chắn không thá» Äi lại ÄÆ°á»£c.â
Chuyá»n lúc trưá»c cá»§a ông cụ Minh Äã tạo cú sá»c quá lá»n, cả Äá»i ông là ngưá»i cầm quyá»n, bây giá» già rá»i, nghÄ© thế nà o cÅ©ng không ra tại sao con cháu mình lại không nghe lá»i.
Äiá»u nà y khiến má»t ngưá»i nắm má»i thứ trong tay như ông cụ Minh không thá» tiếp thu ÄÆ°á»£c.
Khi ấy ông cụ không bá» tức Äến mức ngất Äi, nhưng con cháu trong nhà lại tránh mặt ông Äi hết. Nếu như không phải do bác cả Äứng lên không khéo sẽ trá» mặt vá»i nhau hết.
Ãng cụ cá»±c kỳ coi trá»ng Äứa con trai lá»n cá»§a mình, nhưng nó lại bất hiếu vá»i ông, cuá»i cùng ông không chá»u ná»i cú sá»c nà y, Äến mức phải Äá» bá»nh.
Bá»i váºy ông cụ coi như xây dá»±ng tình cảm cÅ©ng bất lá»±c, cÄn bản không là m ÄÆ°á»£c gì.
âAnh không nói Äùa vá»i em Äâu, lát nữa anh sẽ trá» vá» cùng em.â
Minh Tiá»u Kiá»u suy nghÄ© má»t lúc liá»n Äá»ng ý, nếu như hai nhà gặp mặt, những ngưá»i nói chÃnh vẫn là ngưá»i lá»n cá»§a hai bên, cô chá» cần có mặt lÃ ÄÆ°á»£c rá»i.
Lục Thá»nh liếc mắt ÄÆ°a tình: âAnh chá» em cùng vá».â
Minh Tiá»u Kiá»uââ¦â¦..â
Cô lạnh lùng Äẩy anh ra: âÄừng có là m em buá»n nôn nữa.â
Lục Thá»nh: ââ¦â¦ Chân tình bá»c lá», anh không kìm lòng ÄÆ°á»£c.â
âChân tình anh nhiá»u tháºt, không khá»ng chế ÄÆ°á»£c mình cÅ©ng là chuyá»n bình thưá»ng.â Minh Tiá»u Kiá»u tá»§m tá»m cưá»i, khiến Lục Thá»nh rùng mình má»t cái.
Chá» má»t câu nói cá»§a cô, Lục Thá»nh biết ÄÆ°á»£c rằng cô rất ÄỠý Äến những ngưá»i bạn gái cÅ© trưá»c cá»§a anh.
Anh muá»n nói rằng thá»i gian Äó anh luôn che giấu sá»± tháºt, trên mặt cÅ©ng giả bá» nhiá»t tình, Äặc biá»t trá» thà nh má»t tên phong lưu, vẫy tay má»t cái là có, cÄn bản Äã trá» thà nh bản nÄng.
Anh mÃm môi, khuôn mặt trá» nên trầm trá»ng, nhìn cô vá»i vẻ Äã biết há»i háºn rá»i.
Nhưng Minh Tiá»u Kiá»u Äang Äá»c ká»ch bản nên không ÄỠý tá»i anh.
Anh Äi Äến bên cạnh cô, nói: âTiá»u Kiá»uâ¦.â
âAnh Äừng nói chuyá»n, em sắp phải quay phim rá»i, ngoan nà o.â
Vừa nói cô vừa vá» nhẹ lên mặt anh, giá»ng như Äang dá» trẻ con.
Lục Thá»nh trưng ra bá» mặt dà y lên hôn cô má»t cái.
Bá»n phÃa xung quanh hÃt thá» không thông.
Nhìn hà nh Äá»ng cá»§a hai ngưá»i, má»i ngưá»i á» trưá»ng quay có thá» hiá»u, nụ hôn kia cà ng là m cho má»i ngưá»i cảm thấy tình cảm cá»§a há» tháºt vững chắc.
Ai ai trong trưá»ng quay cÅ©ng có sá»± cân nhắc.
Có nhiá»u ngưá»i trong lòng ganh ghét, cảm thấy Minh Tiá»u Kiá»u ôm Äùi Äúng ngưá»i rá»i, giá» chá» cần chá» xem ká»ch vui, chá» tá»i khi cô bá» Äạp Äá», cảm giác như bông hoa nhà i cắm trên bãi phân trâu, má»t mà n nà y quả thá»±c cay mắt.
Mặc kỠánh mắt cá»§a những ngưá»i khác, Minh Tiá»u Kiá»u vẫn bình tÄ©nh ngá»i xem ká»ch bản, nên quay chụp thì Äi quay chụp, kết thúc công viá»c thì dá»n Äá» Äi cùng Lục Thá»nh.
Sau khi hai ngưá»i rá»i khá»i trưá»ng quay, nhà sản xuất hắng giá»ng nói: â Như quy Äá»nh cÅ©, giữ bà máºt, tuyá»t Äá»i không Äá» lá» chuyá»n nà y ra ngoà i.â
Tiếng trả lá»i thưa thá»t vang lên, nhà sản xuất cÅ©ng không ÄỠý, ông biết những ngưá»i nà y á» giá»i giải trÃ, trong lòng Äá»u biết cái gì nên nói cái gì không nên nói.
Minh Tiá»u Kiá»u theo Lục Thá»nh lên xe vá» thẳng khách sạn.
Trong khách sạn, phần lá»n ngưá»i nhà há» Minh Äá»u Äến Äây, Lục Xương và Mạnh Thiến Hoa cÅ©ng có mặt.
Má»i ngưá»i cưá»i vui vẻ vá»i nhau, cứ như trưá»c kia chưa từng xảy ra chuyá»n gì.
Tháºt ra cÅ©ng không có gì là không thoải mái cả, bác cả và bác ba nhà há» Minh rất lý trÃ, ngay từ Äầu Äã không nghe theo ông cụ Minh ngáng chân nhà há» Lục, tất nhiên cÅ©ng không có Äiá»u gì quá Äáng xảy ra.
Má»i ngưá»i á» Äây Äá»u là những ngưá»i là m Än kinh doanh, những nhân tình bên cạnh Äá»u là thuáºn tay mang theo, không khà vô cùng hà i hòa, tháºm chà có thá» nói là náo nhiá»t.
Nói trắng ra lần há»i há»p nà y là Äá» xả cÄng thẳng, cho má»i ngưá»i thấy thái Äá» cá»§a nhau, cho nên Än ÄÆ°á»£c ná»a bữa cÆ¡m, bác cả nhà há» Minh tá»§m tá»m cưá»i há»i Minh Tiá»u Kiá»u: âTiá»u Kiá»u, cháu tÃnh khi nà o thì cùng Lục Thá»nh là m Äám cưá»i? Bác cÅ©ng Äã sá»m chuẩn bá» cá»§a há»i môn cho cháu rá»i.â
Minh Tiá»u Kiá»u rụt rè cưá»i: âChúng cháu không vá»i ạ, cả hai chúng cháu còn trẻ.â
Trong lòng Lục Thá»nh hÆ¡i thất vá»ng, nhưng vẫn chiá»u theo Minh Tiá»u Kiá»u: âCác bác cứ chuẩn bá» Äi thôi, dù sao chúng cháu cÅ©ng là m Äám cưá»i mà .â
Bác cả nhà há» Minh: âBác chá» chá» Äến ngà y Äó thôi Äấy!â
Những ngưá»i thuá»c thế há» trưá»c á» Äây, Äá»u từng nằm gai nếm máºt, nhá» vá» những gì Äã qua, khà thế khi nói chuyá»n cao ngút ngà n, mấy Äứa trẻ Äá»ng trang lứa cÅ©ng chá» dám nói và i ba câu.
Lá»n lên trong má»t gia Äình như váºy, nên bá»n há» rất hiá»u chuyá»n, có quan há» rá»ng vẫn là quan trá»ng nhất.
Tuy hai nhà có quen biết, quan há» cá»§a các trưá»ng bá»i cÅ©ng không tá», nhưng thá»i cá»§a bá»n há» nếu không cá» gắng giữ gìn má»i quan há», sá»m muá»n sẽ có ngà y bá» ngó lÆ¡ tháºm chà là mất hết má»i thứ.
Äang lúc náo nhiá»t, cánh cá»a phòng bao Äá»t nhiên bá» Äẩy ra, má»t ngưá»i không phải ngưá»i Äã xuất hiá»n á» Äây, lạnh lùng Äứng á» cá»a nhìn bá»n há».
ChÃnh là Minh ChÃnh Thư, con gái duy nhất cá»§a ông cụ Minh.
Bác cả Minh nhÃu mà y, sau lại: âKhông phải Äang á» nưá»c ngoà i sao? Sao lại Äá»t nhiên quay vá», cÅ©ng không thèm thông báo Äá» má»i ngưá»i biết còn ra Äón.â
Minh ChÃnh TÃn cưá»i lạnh: âNếu tôi không vá», chá» sợ ba tôi chết trên giưá»ng cÅ©ng không ai lo!â
Bác cả Minh xanh mặt, bác ba Minh cÅ©ng là m bá» không liên quan Äến mình, giá»ng như ngưá»i Äang Äứng á» cá»a không phải là em gái cá»§a mình váºy, ngưá»i mà Minh ChÃnh Thư nhắc Äến như không cùng má»t ngưá»i ba váºy.
Bác cả Minh quát lá»n: âNói báºy cái gì váºy? Ba vẫn Äang khá»e mạnh, váºy mà cô lại trù ông ấy?â
Minh Cảnh Thà nh nhìn thấy Minh ChÃnh Thư không có thiá»n ý, liá»n kéo vợ mình Äứng dáºy, má»t má»±c kéo bà và o trong, còn nói: âCô nhá» Äến rất Äúng lúc, Äã Än cÆ¡m chưa, hay là ngá»i xuá»ng Än má»t chútâ¦â¦â
Láºp tức Äóng cá»a, ngÄn không cho ngưá»i ngoà i nghe ÄÆ°á»£c.
Minh ChÃnh Thư Äẩy ra, lôi ngưá»i cá»§a mình lại, nhìn ánh mắt cá»§a má»i ngưá»i xung quanh: âTôi cÅ©ng không ngá» rằng, các anh các chá» cá»§a tôi, ai cÅ©ng lạnh nhạt vô tình như váºy, ba bá» các ngưá»i là m cho tức giáºn Äến á»m nằm trên giưá»ng, váºy mà các ngưá»i vẫn còn tâm trạng ngá»i á» Äây, Än uá»ng nói chuyá»n, tháºt náo nhiá»t.â
Bác cả Minh ngượng chÃn mặt, Äứng lên nói vá»i Lục Xương: âTháºt là ngại quá, lão Lục nà y, trong nhà có chút chuyá»n Äá» cáºu chê cưá»i rá»i, hôm nay không thá» tiếp tục ngá»i Äây ÄÆ°á»£c rá»i.â
Lục Xương ngầm hiá»u ý: âAnh nói thế nà o là thế ấy, nếu có viá»c anh cứ Äi trưá»c.â
Bác cả Minh cưá»i lá»n, ngoảnh Äầu nhìn Minh ChÃnh Thư, khó chá»u ra mặt mà Äi ra ngoà i: âCó viá»c gì thì vá» nhà rá»i nói.â
Lúc Äến Äây, Minh ChÃnh Thư Äem theo sá»± tức giáºn, chá» cảm thấy cái gá»i là ngưá»i thân cá»§a bá»n há» Äá»u Äã thay Äá»i, váºy nên bà hoà n toà n không biết, tại sao lại dá» dà ng bá» qua ý Äá» nà y như thế.
âAnh cả chá» là chá»t dạ, cảm thấy mất mặt nên muá»n vá» nhà rá»i nói tiếp, tôi thấy có viá»c gì vẫn nên nói á» Äây, nếu không vá» Äến nhà sẽ không thá» nói rõ rà ng ÄÆ°á»£c!â
Bác cả Minh ná»i giáºn: âMinh ChÃnh Thư! Cô cÅ©ng không còn là trẻ con, trưá»c mặt nhiá»u ngưá»i như váºy sao lại không hiá»u chuyá»n như thế?â
Minh ChÃnh Thư cưá»i nhạt: âDù sao cÅ©ng không thá» so sánh vá»i anh cả lúc nhá» ÄÆ°á»£c, lúc còn nhá» Äá»u là m ba tức Äến phát bá»nh, tôi chá» thắc mắc, trưá»c nay anh luôn tá» ra hiếu thảo, chẳng lẽ Äá»u là giả sao? Váºy tại sao lần nà y lại dùng thái Äá» như váºy Äá» Äá»i xá» vá»i ba!â
Bác cả Minh giáºn dữ, là m trò trưá»c mặt háºu bá»i còn có cả thông gia á» Äây, ông lại nhiá»u lần bá» Minh ChÃnh Thư nạt ná», cÅ©ng lên cÆ¡n tức giáºn, thá» diá»n cÅ©ng chả là gì, chá» thẳng mặt Minh ChÃnh Thư, nói: âCô không hiá»u cÅ©ng Äừng nói báºy bạ! Tôi chá» có thá» nói vá»i cô, tôi không là m gì sai cả! Ãng ấy Äã lá»n tuá»i, Äầu óc không minh mẫn sẽ là m ra những chuyá»n há» Äá», sao tôi có thá» ÄỠông ấy tiếp tục há» Äá» như váºy ÄÆ°á»£c?â
Minh ChÃnh Thư bá» chá»c tức: âAnh nói ba già rá»i nên há» Äá»? Ãng ấy Äã là m chuyá»n há» Äá» gì? Chá» vì con bé, các ngưá»i lại phụ lòng ba nhiá»u nÄm như thế, vì che chá» cho con bé mà Äá»i Äầu vá»i ba, các ngưá»i không thấy lương tâm bá» cắn rứt à ?â
Cô ta chá» thẳng và o mặt Minh Tiá»u Kiá»u, nhìn chằm chằm, ánh mắt trà n Äầy sát khÃ.
Minh Tiá»u Kiá»u bình tÄ©nh nhìn bà .
Mà Lục Thá»nh lại ôm lấy cô, lạnh lùng nhìn Minh ChÃnh Thư.
Minh ChÃnh Thư thấy váºy thì xì má»t tiếng: âQuả nhiên, mẹ nà o con nấy, bản lÄ©nh quyến rÅ© Äà n ông Äúng là giá»ng nhau.â
Lục Thá»nh giáºn dữ, Äang Äá»nh nói thì bá» Minh Tiá»u Kiá»u ngÄn lại.
Cô nhìn Minh ChÃnh Thư: âCháu hiá»u vì sao nÄm Äó cô lại không dứt áo ra Äi, nhưng cô cÅ©ng không thá» vì ngưá»i khác có chá»ng sắp cưá»i thì có thá» tùy tiá»n mắng ngưá»i như váºy, dù sao thì lá»i chúc phúc cá»§a ngưá»i Äà n bà chanh chua như cô tháºt là khó nghe.â
Minh ChÃnh Thư tức Äá» cả mắt: âÄi cái con mẹ mà y!â
Cô ta tức Äến ná»i trá»±c tiếp nói ra mấy lá»i thô tục, dù sao thì mấy nÄm nay bà cÅ©ng chưa lấy chá»ng, tiêu chuẩn chá»n chá»ng lại cao, hay là nói lúc còn trẻ vẫn còn canh cánh trong lòng má»i tình Äầu, cho nên vẫn chưa tìm ÄÆ°á»£c ngưá»i ưng ý.
Mà Äợi Äến khi cô ta cà ng lá»n tuá»i, cảnh tượng ngà y xưa ÄÆ°á»£c ngưá»i ta theo Äuá»i cÅ©ng không còn, bây giá» vẫn còn theo Äuá»i ngưá»i Äà n ông cá»§a mình, phần lá»n Äá»u là những ngưá»i Äã có 2 Äá»i vợ, lại cà ng không xem trá»ng bà .
Chá» là cô ta tinh ý, Äã là m Minh Tiá»u Kiá»u hiá»u ngay, khi tức giáºn sẽ mất lý trà là chuyá»n bình thưá»ng.
Minh ChÃnh Trà Äứng ngá»i không yên, không vui vẻ gì mà nói vá»i Minh ChÃnh Thư: âCô có gì bất mãn vá»i tôi, thì nói, không cần liên lụy Äến con bé. HÆ¡n nữa, Tiá»u Kiá»u cÅ©ng không là m gì sai, cô không thá» Äá» hết trách nhiá»m lên Äầu Tiá»u Kiá»u ÄÆ°á»£c.â
Nếu còn nói tiếp, ông cụ Minh sẽ có ngà y không còn là chÃnh mình nữa.
Nhưng trong mắt Minh ChÃnh Thư, ông cụ Minh cùng lắm cÅ©ng chá» là ba.
Minh ChÃnh Thư là con gái út, nên ông cụ Minh có phần nuông chiá»u nhiá»u hÆ¡n, sau nà y lại Äi nưá»c ngoà i, má»i nÄm Äá»u không á» nhà , tục ngữ nói xa hương gần thá»i, cho nên Äá»t nhiên trá» vá» sẽ là m ông cụ Minh rất vui, sẽ ân cần há»i thÄm cuá»c sá»ng cá»§a bà ta, cÅ©ng bá» bà ta ká» vá» chuyá»n ngà y xưa, luyến tiếc nên nói thêm và i câu.
Cho nên khi Minh ChÃnh Thư biết ông cụ Minh bá» á»m nằm trên giưá»ng, thì vô cùng sợ hãi và thương sót các kiá»u.
Bà ta cảm thấy các ngưá»i anh cá»§a mình Äá»u thay Äá»i, Äá»u trá» nên xa lạ.
Sau khi bà ta vá» nưá»c, liá»n vá» nhà há» Minh thÄm ông cụ Minh, nhìn thấy bá» dạng gầy gò cá»§a ông cụ lại Äau lòng, biết ÄÆ°á»£c những ngưá»i khác Äá»u Äang ngá»i tụ há»p á» Äây, ngay láºp tức liá»n chạy Äến Äây.
*Chú thÃch:
(1) xa hương gần thá»i: nghÄ©a là xa nhau thì còn yêu quý nhau, gần nhau thì xảy ra nhiá»u chuyá»n nên ghét.