” Cô tá»nh rá»i à …!!! “
Là phòng cá»§a Phương Vỹ. Khi cô thức dáºy láºp tức nháºn ra mùi hương quen thuá»c. Má»ng Lâm lại muá»n nhắm mắt ngá»§ tiếp.
Thức nhất là cô Äang rất má»t, thứ hai là không muá»n nhìn thấy mặt cá»§a ai kia Äang ngá»i cạnh bên, chÄm chú nhìn cô.
– —
” Má» mắt ra nhanh lên, cô là m gì thế…”
Phương Vỹ cảm nháºn ÄÆ°á»£c cô không muá»n nhìn hắn. Hắn Äá»t nhiên không hiá»u lý do. Hắn khó chá»u, có chút gì Äó kì lạ khó hiá»u trong lòng. Hắn muá»n cô má» mắt ra nhìn hắn ngay. hắn không thÃch cảm giác khó chá»u nà y cho lắm.
Phương Vỹ dù thông minh cấp mấy, cÅ©ng lại bó tay trưá»c loại cảm giác nam nữ ÄÆ¡n thuần như thế sao.
– —
” Má» mắt ra… Tôi bảo cô nghe không..”
Phương Vỹ quát tháºt to, Äến vá» sÄ© Äứng bên ngoà i còn giáºt mình xanh mặt.
Cả mấy ngà y nay cô hôn mê bất tÄ©nh, tuy Äá»c không ảnh hưá»ng Äến tÃnh mạng, vì ÄÆ°á»£c cứu chữa ká»p thá»i. Nhưng lần Äầu tiên Phương Vỹ cảm thấy không an tâm, có chút bá»n chá»n.
Phương Vỹ lúc Äầu Äá» cô á» phòng bên cạnh. Nhưng không hiá»u sao, buá»i tá»i hắn lại cứ nằm nhìn vá» phÃa cá»a sá». Hắn Äang chá» gì, ÄÆ°Æ¡ng nhiên là bóng dáng ai Äó rất Äúng giá» cùng chiếc gá»i bay và o phòng ná» nụ cưá»i trên môi Äầu tiên khi nhìn thấy hắn.
Nhưng Äã qua giá», ai kia tức nhiên không leo qua rá»i, hắn cÅ©ng biết Äiá»u Äó mà , váºy hắn tại sao phải như váºy, chÃnh hắn còn không hiá»u.
– —
Phương Vỹ ngá»i dáºy Äi thẳng vá» phòng bên, nhấc cô tiá»u yêu tinh Äang trúng Äá»c ôm và o lòng Äi vá» phÃa phòng hắn.
Sau khi Äặt cô nằm cạnh, nhìn thấy cô ngá»§ hắn má»i dá» chá»u lại ÄÆ°á»£c.
Không biết là hắn bảo vá» cô hay cô bảo vá» hắn nữa. Chưa gì Äã thấy hắn cứu cô má»t mạng rá»i. Tháºt là vô dụng.
Phương Vỹ cho ngưá»i Äiá»u tra xem ai hạ Äá»c hắn. Tuy chưa Äiá»u tra ra nhưng hắn có thá» Äoán biết những ngưá»i Äó là ai. Má»t thế lá»±c Äen tá»i cạnh tranh khóc liá»t vá»i Bạch Gia Công Nghá».
– —
Ai kia sau khi nghe tiếng quát vô cùng phẩn ná», từ từ má» mắt ra nhìn hắn. Äôi mắt cô không còn long lanh như má»i khi, mà lại là Äôi mắt hắn Äã từng bắt gặp, là m hắn mất bình tÄ©nh. Lần nà y nó còn dữ dá»i hÆ¡n, nó rưng rưng sắp tuông trà o nưá»c mắt rá»i..
– –
” Nhắm mắt lại Äi, không cần má» ra nữa…”
Nói xong hắn quay Äi chá» khác, nghÄ© ngợi 2-3 giây Äứng dáºy Äi ra ngoà i má»t nưá»c…
– —
Má»ng Lâm tá»nh lại, viá»c Äầu tiên trong Äầu cá»§a cô là , cô không muá»n nhìn thấy hắn. Viá»c thứ hai là cô không muá»n á» lại nÆ¡i nà y nữa…
NÆ¡i mà Än thôi cÅ©ng có thá» chết, không Äáng á» lại. Cô nghÄ© tương lai còn nhiá»u nÆ¡i khác tá»t hÆ¡n, chắc chắn không phải chá» có chá» Äầy nguy hiá»m nà y…
– —
” Än cÆ¡m Äi…”
– ” Tôi không Än….”
– ” CÆ¡m nà y không có Äá»c…”
– ” Tôi nói rá»i.. Tôi không Än… Anh không nghe thấy à …”
Má»ng Lâm trợn trừng mắt, Äôi mắt cô Äầy oán háºn như thá» hắn hạ Äá»c cô váºy.
Hắn biết cô hiá»u lầm, nhưng không thèm nói nhiá»u giải thÃch. Do Phương Vỹ tá»± cao tá»± Äại, hay do không biết giải thÃch sao vá»i cô.
Suy nghÄ© á» vế Äầu có vẻ hợp lý hÆ¡n.
Hắn quá kêu ngạo, hắn là ai chứ, viá»c gì phải giải thÃch vá»i cô. Mà trong khi lại là hắn cứu cô nữa chứ.
– —
” Váºy chết Äói Äi… Xem cô nhá»n ÄÆ°á»£c Äến khi nà o…”
Phương Vỹ buông mấy lá»i lạnh lùng rá»i Äi ra khá»i phòng,mặc ká» cô là m mình là m mẫy…
– —
Cô tưá»ng hắn sẽ nhẹ nhà ng nÄng nÄ© cô ư, Má»ng Lâm à cô Äã sai rá»i. Tên Äấy mà biết Äá»nh nghÄ©a hai từ ” nÄng nÄ© ” là gì, thì ngà y Äã thà nh Äêm và Äêm Äã thà nh ngà y mất rá»i.
– —
Má»ng Lâm nhìn theo hưá»ng hắn Äi quyết tâm không Än là không Än.
Phương Vỹ tuy quay lưng bá» Äi, nét mặt lạnh lùng ẩn hiá»n sá»± khó hiá»u. Phụ nữ là thứ hắn không muá»n tiếp xúc. Từ nhá» hắn Äã không có mẹ. Cô là ngưá»i phụ nữ Äầu tiên hắn hạ mình Äến như váºy. Váºy mà cô còn quá Äáng. Không xem hắn ra gì Äã Äà nh, lúc nà o cÅ©ng là m trái ý hắn.
Mặc ká» là viá»c gì, ai dám trái ý hắn thì chá» có má»t kết quả. Mà Má»ng Lâm lại có má»t kết quả vô cùng ưu ái, tháºt ngược Äá»i.