âDừng lại!â
Má»t chiếc cá»c bá» ném vung vãi trên mặt Äất, phát ra âm thanh vang vá»ng.
Ãng cụ Minh ngá»i phÃa sau chiếc bà n, khuôn mặt tái mét, dùng sức thá» há»n há»n.
Lý Hân thấy tình huá»ng không Äúng cho lắm, vá»i và ng vá» nhẹ sau lưng ông cụ: âBa, Äừng nóng vá»i, hô hấp cháºm thôi, Äừng Äá» thân thá» bá» thương.â
Ãng cụ Minh nhắm mắt lại, hÃt sâu má»t cái, má» mắt, bên trong toà n là khà lạnh.
Lý Hân Äứng á» má»t bên khuyên nhá»§: âChú ba lần nà y là m không Äúng rá»i, nhưng ba cÅ©ng Äừng vì thế mà là m mình bá» thương.â
Ãng cụ Minh cưá»i: âNó không nghe lá»i cÅ©ng không phải ngà y má»t ngà y hai, trưá»c kia ta lưá»i quản nó, nó Äã cho rằng ta không dám Äá»ng và o nó?â
Lý Hân nói theo ý tứ cá»§a ông cụ: âCúng không phải là như thế, chú ba có ngà y hôm nay, còn không phải là dá»±a và o nhà ta sao, là do ba giao xà nghiá»p gia tá»c cho chú ấy, nên cuá»c sá»ng cá»§a chú ấy trong nhiá»u nÄm qua má»i ÄÆ°á»£c như thế nà y, kết quả chú ấy lại không nghe lá»i ba, không chừngâ¦â¦.â
Bà ta cỠý bá» dá» câu nói, khiến cho ông cụ Minh cà ng thêm tức giáºn.
Ãng cụ Minh nói: âCòn tưá»ng ta không lầm gì ÄÆ°á»£c nó ư? Gá»i thằng lá»n và o Äây.â
Lý Hân cưá»i theo: âBa, anh ấy Äi là m Äâu có thá»i gian ạ, ChÃnh Thư cÅ©ngâ¦â¦â
âGá»i nó vá» Äây.â
Ãng cụ Minh quát lá»n, ánh mắt gắt gao, nhìn bà ta chằm chằm.
âSao nà o, ta gá»i con mình cÅ©ng không ÄÆ°á»£c ạ?â
Sắc mặt Lý Hân không tá»t lắm, bà ta cÅ©ng ngoà i nÄm mươi rá»i, mấy nÄm naty á» bên ngoà i ÄÆ°á»£c ngưá»i ta tôn kÃnh, kết quả lại bỠông cụ Minh nói xá»i xả và o mặt, không chừa cho bà ta chút mặt mÅ©i nà o.
Bà ta ngượng ngùng nói: âCon Äi nói vá»i anh ấy.â
Bà ta vá» phòng, im lặng suy nghÄ©, sau Äó lấy Äiá»n thoại gá»i cho chá»ng mình, không bất ngá» khi nghe chá»ng mình nói: âÃng cụ tháºt là há» Äá», chá» vì chuyá»n cá»n con nà y mà khiêu chiến vá»i nhà há» Lục, nhiá»u nÄm nay hai nhà qua lại, tình cảm sao có thá» vì chuyá»n nà y mà Äá» vỡ cho ÄÆ°á»£c?â
âVáºy anh nói phải là m sao bây giá»? Ba Äang tức giáºn, nói cái gì ba cÅ©ng không nghe, vừa rá»i chú ba không nghe lá»i, ba Äã tức giáºn lắm rá»i.â
Minh ChÃnh TÃn im lặng, sau Äó má»i nói: âEm vá» nhà Äi, Äá» ba bình tÄ©nh.â
âNhư váºy có ÄÆ°á»£c không?â Lý Hân có chút do dá»±, âTÃnh tình cá»§a ba Äó, chá» sợ sẽ cà ng tức giáºn hÆ¡n.â
âGá»i Cảnh Thà nh, má»t lão già bảy mươi tám mươi tuá»i Äầu rá»i còn nóng tÃnh như váºy.â
Minh ChÃnh Thư oán giáºn má»t câu, lúc nà y má»i cúp Äiá»n thoại.
Lại nói, á» nhà cÅ© nhà há» Minh chá» có ông cụ Minh và chú tư, bá»i vì nhà bá»n há» là ÄÃch tôn nên dà nh nhiá»u thá»i gian á» nÆ¡i nà y.
Minh ChÃnh Thư và vợ chá»ng Minh Cảnh Thà nh thưá»ng lấy cá» Äi công tác, ngà y thưá»ng Äá»u á» bên ngoà i, Äến cuá»i tuần má»i vá» nÆ¡i nà y.
Mà Lý Hân, coi mình là bà chá»§ cá»§a cái nhà nà y, không có lý do Äá» ra ngoà i, cÅ©ng không thá» rá»i khá»i nhà cÅ©, má»i ngà y hầu hạ ông cụ Minh, trong lòng bà ta ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng tức giáºn không Ãt.
Ngá»i trên xe, bà ta quay Äầu nhìn ngôi nhà cÅ© trá»ng rá»ng kia, tức giáºn trong lòng tiêu tan không Ãt.
Ãng cụ Minh trưá»c nay luôn Äá»c Äoán, á» nhà luôn coi mình là vua, nhưng Äâu ai muá»n là m nô tà i, nói tháºt ra mấy nÄm nay Lý Hân Äã chá»u Äá»§ rá»i.
Ãng cụ Minh ngá»i má»t mình á» thư phòng, ngá»i ná»a ngà y trá»i cÅ©ng không có ai Äến, Äà nh gá»i quản gia tá»i há»i.
âChÃnh Lá» có tá»i Äây không?â
Quản gia lắc Äầu: âKhông tá»i ạ.â
âHừ, vợ nó Äâu?â
Quản gia cháºm chạp Äáp lại: âPhu nhân Äã Äi từ lâu rá»i ạ.â
âÄi rá»i? Äi Äâu?â
âVá» nhà ạ.â
Lông mà y ông cụ Minh dá»±ng Äứng lên, âm lượng cÅ©ng nâng cao hÆ¡n: âVá» nhà ? Nó vá» nhà mẹ Äẻ nó?â
âKhông ạ, phu nhân vá» nhà phu nhân.â
Dù có ngu dá»t, ông cụ Minh cÅ©ng nháºn ra Äiá»u gì Äó không Äúng lắm: âNói cho rõ rà ng! Rá»t cuá»c Äã xảy ra chuyá»n gì?â
Quản gia: âSá»± viá»c rất ÄÆ¡n giản, phu nhân không á» bên nà y hầu hạ nữa, nên Äã vá» nhà rá»i ạ.â
Mắt ông cụ tá»i sầm, tá»± như có thá» ngất ngay tại chá».
Quản gia vá»i và ng tiến lên, ngÄn không cho ông cụ ngã.
Ãng cụ Minh ôm ngá»±c, lúc sau má»i hung hÄng nói: âTá»t, chúng nó dám là m như váºy! Äá» bất hiếu! ta sẽ khiến nó ly hôn!â
Quản gia thấy ông cụ tinh thần vẫn tá»nh táo, không giá»ng như ngưá»i sắp chết, còn tiếp tục nói: âÄúng rá»i, ba ngưá»i nhà Minh ChÃnh Trà cÅ©ng Äi rá»i ạ.â
âCái gì? Không phải lão tứ Äang bá» giam lá»ng sao? Vợ nó cÅ©ng Äi luôn?â
Quản gia lùi vá» phÃa sau má»t bưá»c, bình tÄ©nh nói: âHai ngưá»i Äá»u nói không thá» Äá» con gái mình bá» là m khó như thế ÄÆ°á»£c, cho nên Äã cùng nhau mang thiếu gia Cảnh Hoằng Äi rá»i ạ, má»i ngưá»i trong nhà Äá»u Äi cả rá»i.â
Ãng cụ Minh lần nà y Äúng là bá» sá»c.
Tay ông cụ run rẩy, cả ngưá»i không yên, khuôn mặt tái xanh.
Quản gia thấy ông cụ vẫn còn sức chá»ng Äỡ, liá»n giáng thêm má»t Äòn: âÃng chá»§, tôi cÅ©ng muá»n Äi rá»i.
Bá»ng nhiên ông cụ Minh ngẩng Äầu, nhìn quản gia như nhìn rắn Äá»c, nói: âÃng phải Äi? Äi Äâu?â
âÄÆ°Æ¡ng nhiên là quay vá» nhà rá»i,â quản gia nói: âTôi cÅ©ng có tuá»i rá»i, chân tay già yếu, không còn có Ãch nữa, con cái cÅ©ng Äã trưá»ng thà nh, chúng nó muá»n tôi vá» dưỡng lão.â
Ãng cụ Minh chá» má»t ngón tay và o quản gia: âÃngâ¦. ông dám, viá»c là m cá»§a con gái ông không phải là dá»±a và o nhà ta hay sao? Nếu không phải ta, thì bây giá» con gái ông sẽ như thế nà o? Có ta thì con gái ông má»i ÄÆ°á»£c như ngà y hôm nay? Ãng vong ân bá»i nghÄ©a?â
âVong ân bá»i nghÄ©a tôi không dám nháºn,â quản gia thu lại nụ cưá»i, nói: âTôi Äi là m ba mươi nÄm, không có công lao cÅ©ng có khá» lao, nếu không phải ông chá»§ gây sá»± vá»i ngưá»i khác quá mức, tôi cÅ©ng sẽ tiếp tục công viá»c. Ãng giúp nhà chúng tôi, tôi nghÄ© mấy nÄm nay tôi Äã trả hết nợ rá»i, dù sao thì, không phải ai cÅ©ng chá»u ÄÆ°á»£c tÃnh tình cá»§a ông.â
Quản gia nhìn khuôn mặt tái mét cá»§a ông cụ Minh, dưá»ng như thấy chưa Äá»§ Äả kÃch, còn bá»i thêm má»t câu: âÃng xem, hiá»n tại con cái cá»§a ông cÅ©ng không chá»u ÄÆ°á»£c, ai cÅ©ng rá»i Äi cả rá»i.â
âÃngâ¦â¦.â
Quản gia nói xong, cÅ©ng không thèm nhìn khuôn mặt khó coi cá»§a ông cụ Minh, cứ thế bá» chạy lấy ngưá»i.
Còn lại má»t mình ông cụ MInh, ngã trên ghế, tức giáºn run rẩy cả ngưá»i.
Má»t lúc sau, ông cụ không tin, Äứng lên ra ngoà i tìm ngưá»i.
Nhưng ông cụ Äi khắp nhà cÅ©ng không tìm ÄÆ°á»£c ai cả.
Lý Hân Äi rá»i, cả nhà Minh ChÃnh Trà cÅ©ng Äi rá»i.
Quản gia Äi rá»i, ngưá»i là m vưá»n cÅ©ng Äi rá»i.
Chá» còn mấy chú bảo vá», ông cụ nhìn mấy ngưá»i Äó, lá»a giáºn trong lòng lên tá»i miá»ng, thiếu chút nữa là ra khá»i miá»ng.
Nhưng nghÄ© Äến cÄn nhà không còn má»t ai, lần Äầu tiên ông cụ kiá»m chế ÄÆ°á»£c cÆ¡n giáºn, hÃt sâu má»t hÆ¡i, không nói gì mà rá»i Äi.
Sau khi thấy ông cụ Minh Äi, bảo vá» thá» dà i, nói: âÃng cụ nà y cÅ©ng tháºt là , Äã lá»n bằng nà y tuá»i thế nhưng con cái không ai á» bên cạnh.â
âKết cục nà y không phải do ông ấy mà ra ư?â Bảo vá» khinh thưá»ng nói: âChúng ta là ngưá»i là m công Än lương Äứng Äắn, không phải cái loại bán mình là m nô lá», ông xem ông ta hất hà m sai bảo ngưá»i khác, ai là ngưá»i chá»u ná»i? Nếu ông chá»§ lá»n trong nhà không gá»i Äiá»n thoại tá»i, tôi cÅ©ng Äã bá» Äi rá»i.â
âÄÆ°á»£c rá»i, dù sao chúng ta phụ trách an ninh, cÅ©ng chả Äi tá»i trưá»c mặt ông ấy ÄÆ°á»£c.â
âChưa chắc Äâu, bây giá» những ngưá»i khác Äã Äi cả rá»i, không chừng ông ta sai bảo gì còn không biết trưá»c ÄÆ°á»£c.â
âCó nhiá»u tiá»n thì có Ãch gì chứ, ngưá»i hầu ngưá»i hạ Äi rá»i, còn có ai Äâu, ngay cả con cái cÅ©ng không á» cạnh.â
âBá»t nói và i câu Äi.â
â¦â¦â¦â¦â¦â¦
Viá»c nhà há» Minh nhanh chóng Äến tai nhà há» Lục, Lục Thá»nh biết sau cùng, anh nói ngay cho Minh Tiá»u Kiá»u biết, Äá» cho cô bá»t lo lắng.
Minh Tiá»u Kiá»u nghe xong, trá»±c tiếp biến thà nh ngá»c luôn.
Cô á» Äây hằng ngà y vẫn lo lắng ông ná»i ra tay vá»i mình, kết quảâ¦..
Má»i viá»c cứ như thế là xong rá»i?
Cô không thá» tin ÄÆ°á»£c.
Không phải Lục Thá»nh không hiá»u, nghe mẹ phân tÃch nhiá»u, nhưng ông cụ bên ấy cứ thế mà rá»t Äà i?
Còn tưá»ng phải giằng co má»t phen.
Minh Hoà i VÄn cÅ©ng ngá»i má»t bên nghe ngóng, so vá»i chá» gái thì cáºu nhóc ngây thÆ¡ hÆ¡n nhiá»u, nghe nói rằng ông ná»i không còn nÄng lá»±c là m gì hai chá» em, tuy rằng cÅ©ng buá»n bá»±c nhưng cÅ©ng không vui vẻ gì.
âChá», chá» không cần lo lắng vá» sá»± nghiá»p cá»§a chá» nữa.â
Hai ngà y nay Minh Hoà i VÄn Äã lạc quan hÆ¡n, nhưng tá»i Äến vẫn ngá»§ không yên giấc, cáºu không biết nên giúp Äỡ chá» gái như thế nà o?
Ãng ná»i chưa có Äá»ng tÄ©nh gì, bên nà y bá»n há» cà ng thêm lo lắng, bây giá» nhà há» Minh sụp Äá», ông ná»i thà nh ngưá»i cô ÄÆ¡n rá»i.
Lục Thá»nh nhìn hai chá» em vui vẻ, lúc nà y má»i há»i: âBa vợ cÅ©ng ra ngoà i rá»iâ¦. hai ngưá»i có muá»n Äi gặp ông ấy hay không?â
Nghe váºy, hai chá» em Äá»u im lặng.