Äá»i vá»i ngưá»i ba Äẻ ra mình, Minh Hoà i VÄn có mâu thuẫn rất lá»n.
Äúng là trong cuá»c sá»ng hằng ngà y ông rất quan tâm con cái, nhưng vá» những phương diá»n khác, ông không há» có nÄng lá»±c, Äiá»u nà y rất khó có thá» chấp nháºn.
Ai cÅ©ng hy vá»ng ba mình cÅ©ng có thá» Äá»§ to lá»n, mà Minh ChÃnh Trà lại không là m ÄÆ°á»£c.
Cáºu vừa Äi, vừa nhìn chá» gái.
Minh Tiá»u Kiá»u kiên Äá»nh nói: âÄi.â
Minh Hoà i VÄn nhẹ nhà ng thá» ra, dù cáºu cÅ©ng không biết sao phải thá» hắt ra như váºy.
Hứa TÄ©nh Lâm và Minh ChÃnh Trà mang theo Minh Cảnh Hoằng ra ngoà i tìm má»t ngôi nhà , ngôi nhà nà y trên danh nghÄ©a thuá»c và o bất Äá»ng sản cá»§a Hứa TÄ©nh Lâm.
Ngôi nhà có hoa cá», nhìn cÅ©ng ÄÆ°á»£c lắm.
Bá»n há» tá»i cá»a nhà thì gặp Hứa TÄ©nh Lâm chuẩn bá» ra ngoà i.
âVừa lúc dì phải ra ngoà i mua Äá» Än, hai Äứa và o trong nhà nói chuyá»n vá»i ba Äi, dì quay vá» sẽ nấu cÆ¡m tá»i.â
Nói xong, bà còn dẫn theo Minh Cảnh Hoằng ra ngoà i.
Minh Cảnh Hoằng chui và o ngá»±c mẹ, nhìn Minh Tiá»u Kiá»u và Minh Hoà i VÄn, không vui vẻ nói: âCon không muá»n ra ngoà i Äâu ạ.â
Hứa TÄ©nh Lâm lôi kéo con trai nhà mình, nói: âNgoan nà o, ra ngoà i cùng mẹ Äi.â
Minh Cảnh Hoằng ra ngoà i cùng mẹ, khi Äi qua Minh Hoà i VÄn cáºu nhóc còn lưá»m má»t cái.
Minh Hoà i VÄn há» mÅ©i xem thưá»ng, không thèm so Äo vá»i trẻ con.
Thân thá» Minh ChÃnh Trà không tá»t, thá»i trẻ vất vả bôn ba bên ngoà i cùng Kiá»u Nhân VÄn, sau nà y Äã tÄ©nh dưỡng nhiá»u nhưng vẫn không ÄÆ°á»£c tá»t cho lắm.
Ãng Äang nằm trên chiếc ghế nhá» á» ban công, nghe thấy tiếng Äá»ng, cá» hết sức Äứng lên.
Minh Tiá»u Kiá»u nhanh chân tá»i Äỡ: âBaâ¦â¦.â
Cô rất khá» sá».
Trong trà nhá» cá»§a cô, cô nhìn thấy ông không khá»e và i lần, Äá»u vì hai chá» em không nghe lá»i ông cụ Minh, sau Äó ba Äứng ra che chá», nháºn lấy cÆ¡n tức giáºn Äó.
NÄm nÄm gần Äây ông luôn cẩn tháºn bảo vá» sức khá»e bản thân, chá» có Äiá»u cứ mãi như thế.
Äá»ng má»t cái là bá» giam lá»ng, tháºm chà còn bá» bá» Äói, sức khá»e ngà y cà ng giảm sút.
NghÄ© Äến Äây, Minh Tiá»u Kiá»u cà ng Äau lòng.
Minh Hoà i VÄn Äứng từ xa trông thấy cảnh nà y, Äã không chá»u ná»i nhưng không biết má» miá»ng như thế nà o.
Bá»i vì áy náy.
Khi ấy cáºu ná»i nóng, là m loạn vá»i Minh ChÃnh Trà má»t phen, sau nà y Minh Tiá»u Kiá»u Äã ká» má»i chuyá»n cho cáºu biết, chuyá»n nÄm Äó không thá» trách ba cáºu ÄÆ°á»£c, ba cáºu cÅ©ng là ngưá»i bá» hại, không thá» Äá» má»i trách nhiá»m lên Äầu ông ấy ÄÆ°á»£c. Cho nên sau khi nghÄ© ngợi thông suá»t, cáºu Äã bắt Äầu há»i háºn.
Minh ChÃnh Trà cưá»i vá»i Minh Tiá»u Kiá»u, lại tiếp Äón Lục Thá»nh: âCháu cÅ©ng tá»i à , mau ngá»i xuá»ng Äây, nhà hÆ¡i lá»n xá»n, má»i dá»n qua Äây nên chưa ká»p thu xếp, cháu thông cảm nhé.â
Lục Thá»nh nhanh chà nói: âBa vợ Äừng khách khÃ.â
Minh ChÃnh TrÃ: ââ¦â¦..â
Ãng nhìn thoáng qua Minh Tiá»u Kiá»u, câu ba vợ nà y nói cÅ©ng tháºt trôi chảy.
Hà nh Äá»ng lần nà y cá»§a nhà há» Lục khiến ông rất vui mừng, cuá»i cùng thì ông ông cÅ©ng không thấy ngứa mắt vì cái tình sá» cá»§a anh nữa, hÆ¡n nữa lại còn cảm thấy anh rất tá»t.
Minh Tiá»u Kiá»u Äỡ ông ngá»i xuá»ng xuá»ng sô pha, nhìn quanh nhà má»t lượt Äã Äã thấy Lục Thá»nh mang nưá»c từ phòng bếp bếp ra.
âMấy Äứa ngá»i xuá»ng Äi.â Minh ChÃnh Trà nói.
Bá»n ngưá»i ngá»i quanh chiếc bà n, lúc nà y Minh Tiá»u Kiá»u không nhá»n ÄÆ°á»£c nữa bèn há»i: âBa, trong nhà â¦.rá»t cuá»c cuá»c Äã xảy ra chuyá»n gì thế ạ?â
Minh ChÃnh Trà cưá»i khá»: âCứ coi như không có gì Äi.â
Như váºy Äá»i vá»i ông cụ Minh Äúng là không hiếu thảo, dù sao ông cụ cÅ©ng Äã lá»n tuá»i rá»i.
âVáºy chuyá»n cá»§a bác ba là sao ạ, còn cả nhà bác cả nữa ạ?â Minh Tiá»u Kiá»u há»i.
Tiá»n tà i và quyá»n lá»±c phần lá»n á» trong tay bác cả, Minh ChÃnh Thư Äảm nhiá»m chÃnh trá», Minh ChÃnh NghÄ©a phụ trách buôn bán.
Chá» có Minh ChÃnh TrÃ, không thá» trông cáºy và o ông là m chuyá»n lá»n ÄÆ°á»£c, tháºm chà má»i ngưá»i ngưá»i còn hy vá»ng ông không có dã tâm Äá» gia gia Äình yên á»n, chá» biết há»i há»a, coi như là thừa hưá»ng tà i nÄng cá»§a bà cụ Minh.
Lại nói, hôn nhân trong nhà nhà bá»n há» há» Äúng là là thảm hại.
âAizz, ba ba cÅ©ng không rõ, dì Lâm nói vá»i ba, mấy nÄm nay ông cụ tÃnh tình quá táo bạo, gần Äây Äã quá nóng nảy rá»i, má»i ngưá»i Äá»u nhưá»ng nhưá»ng nhá»n, nhưng không có nghÄ©a là không có thà nh kiến. Chuyá»n lần nà y coi như là quả bom, thá»±c ra hà nh Äá»ng cá»§a hai Äứa con không tinh tÃnh là gì nhưng bên nhà Lục Thá»nh từ chá»i há»§y hôn là m ông cụ tức giáºn. Con xem bác cả, bác ba á» ngoà i là m viá»c, Äâu phải là công cụ Äá» cho ông ná»i con trút giáºn, bá»n há» không vui chút nà o cả.â
Chá» cần có má»t sá»± viá»c nhá» xảy ra nữa thôi, bá»n há» Äá»u Äứng lên cả.
Hứa TÄ©nh Lâm Äã muá»n rá»i nhà cÅ© nhà há» Minh từ lâu, lần nà y bà nói chuyá»n vá»i nhà mẹ Äẻ há»i lâu, cảm thấy Äây cÅ©ng là má»t cÆ¡ há»i không tá»i Äá» chuyá»n ra ngoà i, và lại có nhà mẹ Äẻ là m chá» dá»±a, cuá»c sá»ng cá»§a bà và Minh ChÃnh Trà cÅ©ng không tá»i ná»i nà o, tương lai cá»§a Minh Cảnh Hoằng ÄÆ°á»£c Äảm bảo, như thế thì tại sao còn á» lại ngôi nhà nà y Äá» bá» khinh bá»?
Minh Tiá»u Kiá»u hiá»u ÄÆ°á»£c, những gì cô là m là chất dẫn, quan trá»ng là thái thái Äá» nhà Lục Thá»nh.
Không chừng trong má»i ngưá»i Äã có oán háºn không nhá», chá» là Äã quen nên Äà nh phải nhẫn nhá»n.
Mà lần nà y, Lục Xương luôn luôn lá» phép vá»i ông cụ Minh lại từ chá»i từ bá» hôn ưá»c, ông hoà n toà n không thèm ÄỠý Äến mặt mÅ©i ông cụ Minh.
Kết quả nà y, Äúng là không lưá»ng trưá»c trưá»c ÄÆ°á»£c, nhưng cẩn tháºn nghÄ©a lại, thì má»i viá»c Äã có ẩn tình bên trong.
Trên Äá»i nà y là m là m gì Äá»u có có nhân quả, nói chung cÅ©ng là do ông cụ Minh tạo nghiá»t.
Nói xong chuyá»n nhà há» Minh, Minh ChÃnh Trà nhìn vá» phÃa Minh Hoà i VÄn, há»i han: âTiá»u VÄn, con⦠con còn giáºn ba sao? Xin lá»i con, là do ba vô dụng.â
Minh Hoà i VÄn nói nhá»: âKhông Äâu ba, con xin lá»i vì Äã không suy suy nghÄ© mà nói như váºy⦠Những lá»i ngà y Äó con nói Äá»u là nói hươu nói vượn, ba Äừng Äá» trong lòng nhé.â
Minh ChÃnh Trà vui vẻ, những nếp nhÄn trên mặt cÅ©ng giãn ra nhiá»u: âCon không giáºn ba ba thì tá»t rá»i, ba cÅ©ng biết, là ba vô dụng, cho nên các con má»i chá»u ấm ức như váºy.â
âBa.â Minh Tiá»u Kiá»u nói: âBa Äã là m tá»t lắm rá»i.â
âCon cÅ©ng Äừng Äừng an á»§i ba, ba tá»± biết mình mà .â Nụ cưá»i cá»§a Minh ChÃnh Trà thá»±c sá»± chua xót.
Ãng còn không bằng vợ cá»§a mình, Hứa TÄ©nh Lâm Äã tÃnh toán từ lâu, Äã sá»m mua nhà , khi ông theo bà tá»i Äây, ngay khi khi má» cá»a ông hÆ¡i giáºt mình.
NÆ¡i nà y Äầy Äá»§ má»i thứ, thoạt nhìn là má»t cÄn nhà nhà ấm áp, chắc chắn bà ấy không chá» chuẩn bá» bá» trong má»t hai ngà y, hÆ¡n nữa thá»±c tế bà rất Äá» bụng, nhưng nhưng vẫn á» lại nhà cÅ© nhà há» Minh.
Không chá» Hứa TÄ©nh Lâm, ông không giá»ng như Kiá»u Nhân VÄn, nếu không nÄm Äó sẽ khôngâ¦â¦â¦..
NghÄ© Äến Äây, ông lại thá» dà i.
Minh Hoà i VÄn cảm thấy không yên, nhìn tinh thần cá»§a a sa sút, cáºu nhóc cảm thấy tháºt khó chá»u.
Minh Tiá»u Kiá»u cÅ©ng thế, hai chá» em nhìn nhau, chá» có thá» là m ông vui vẻ thoải mái hÆ¡n.
Hứa TÄ©nh Lâm vá» nhà , nhìn má»i ngưá»i ngưá»i trong nhà Äang vui vẻ vá»i nhau.
Bà gáºt Äầu vá»i má»i ngưá»i má»t cái.
Minh Cảnh Hoằng không vui vẻ gì lắm, chá» phụng phá»u nhìn bá»n há».
Luc Thá»nh nhìn tình huá»ng huá»ng nà y, nhanh trà Äứng lên, Äi qua cầm Äá» trên tay Hứa TÄ©nh Lâm, nói: âDì Lâm, ngá»i xuá»ng xuá»ng Äi ạ.â
Hứa TÄ©nh Lâm cưá»i nói: âCháu có biết nấu cÆ¡m Äâu? Äá» dì là m lÃ ÄÆ°á»£c rá»i.â
Minh Tiá»u Kiá»u nói: âAnh ấy thá»±c sá»± biết nấu cÆ¡m Äó ạ, dì Äá» anh ấy là m Äi ạ.â
Minh Hoà i VÄn còn bá» sung: âÄúng, anh ấy nấu cÆ¡m ngon lắm.â
Hứa TÄ©nh Lâm lắp bắp kinh hãi, bà ấy ÄÆ°Æ¡ng nhiên biết Lục Thá»nh ÄÆ°á»£c nuông chiá»u từ nhá», Äi nưá»c ngoà i há»c táºp cÅ©ng chá» suá»t ngà y vùi Äầu trong sách vá», mưá»i ngón tay không dÃnh nưá»c.
Mà bây giỠlại biết nấu cơm?
Bà nhìn Lục Thá»nh Äặt túi to túi nhá» và o bếp, thuần thục Äem những nguyên liá»u nấu Än ra xá» lý, Äúng là bây giá» bà phải nhìn anh vá»i cặp mắt khác xưa rá»i.
Ngưá»i có thá» là m cho cáºu ấm nà y nà y thay Äá»i chá» có Minh Tiá»u Kiá»u.
Baf không thá» tin ÄÆ°á»£c, thế mà Minh Tiá»u Kiá»u lại là m cho Lục Thá»nh lÄn và o bếp là m Äá» Än ÄÆ°á»£c.
Minh Cảnh Hoằng sà và o lòng Minh ChÃnh TrÃ, lại còn ÄÆ°a ngón tay nhá» xÃu ngoắc tay vá»i Minh Hoà i VÄn.
Minh Hoà i VÄn: ââ¦â
Äứa bé nà y Äúng là không biết lá»n nhá».
Minh ChÃnh Trà không nhìn thấy biá»u cảm trên mặt Minh Cảnh Hoằng, chá» hiá»n là nh sá» Äầu nhóc con nhà mình, cưá»i nói: âLá»n như thế nà y rá»i còn là m nÅ©ng.â
Minh Cảnh Hoằng rầu rÄ© nói: âCon vẫn còn là trẻ con mà .â
âÄÆ°á»£c ÄÆ°á»£c ÄÆ°á»£c, con là trẻ con.â
Minh Tiá»u Kiá»u nhÃu mà y, dưá»ng như Minh Cảnh Hoằng rất có thà nh kiến vá»i hai chá» em cô.
Trưá»c kia thằng bé khá thân thiết vá»i cô, cÅ©ng khá sùng bái Minh Hoà i VÄn, mà bây giá»â¦..
Cô liếc mắt nhìn phòng bếp, lại phá»§ Äá»nh suy nghÄ© cá»§a mình.
Chắc không phải là Hứa TÄ©nh Lâm, bà là ngưá»i thông minh, nếu muá»n châm ngòi chia rẽ bà Äã là m từ lâu rá»i, sao phải Äợi tá»i bây giá»?
Chẳng lẽ là vì những chuyá»n xảy ra gần Äâyâ¦.